Lâm Vân cũng gọi điện thoại cho Thạch Hàn: “Thạch Hàn, cậu ở bên ngoài đúng không? Lấy video trong camera hành trình trên xe ra, sao chép một bản rồi mang nó đến đây cho tôi.” Lâm Vân nói.

“Đã rõ, anh Thiên.” Thạch Hàn đáp trong điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân cười cười nhìn Lê Văn Hải, nói: “Cậu chủ Văn Hải, chứng cứ và chân tướng mà cậu muốn, ngay lập tức có thể đưa ra rồi. Đến lúc đó, tôi muốn xem cậu chủ Văn Hải cậu còn có lời nào để nói nữa không? Cả quản lý Lỗ nữa, tôi chờ xem lát nữa ông sẽ giải thích như thế nào.”

Sắc mặt Lê Văn Hải tái nhợt một chút, cậu ta không nghĩ tới, Lâm Vân thật sự có chứng cứ trong tay. Nhưng chuyện đã tới nước này rồi, cậu ta chỉ có thể mạnh miệng nói: “Được thôi, tao đợi cái gọi là chứng cứ của mày đấy!”

Còn quản lý Lỗ thì sao? Ông ta ngồi trên ghế, sắc mặt cũng hết sức khó coi, trong lòng ông ta tất nhiên là sợ Lâm Vân sẽ đưa ra chứng cứ.

Mấy phút sau, thư ký Trương từ phòng giám sát trở về, mang theo bản sao video trong camera giám sát đại sảnh lầu một mà Lâm Vân nói.

“Thư ký Trương, chiếu video giám sát lên cho mọi người nhìn.” Ông Lê bình tĩnh nói.

“Vâng!” Thư ký Trương gật đầu, sau đó bỏ cuộn video ghi hình vào máy tính, sau đó kết nối với máy chiếu được lắp đặt sẵn trong phòng họp. Video được phát ra.

Thông qua video này, mọi người có thể thấy rõ ràng, quản lý Lỗ chủ động xuất hiện trước mặt Lâm Vân, cùng Lâm Vân nói chuyện. Hơn nữa nhìn dáng vẻ chủ quản Lỗ cực kì vênh váo tự đắc.

Bởi vì camera chỉ có thể ghi lại hình ảnh, không thu được âm thanh, cho nên không thể nào nghe được Lâm Vân cùng chủ quản Lỗ nói cái gì.



Sau khi video chiếu xong, Lê Văn Hải liền vội vàng đứng lên phản bác: “Video ghi hình này chỉ có thể chứng minh chủ quản Lỗ cùng cậu Lâm Vân từng nói chuyện với nhau, căn bản không thể chứng minh những chuyện tên kia nói là thật!”

Những người ở đây gật đầu, nếu chỉ dựa vào đoạn video giám sát này thì thực sự không đủ để làm bằng chứng. Lúc này, Thạch Hàn mang chiếc USB có chứa đoạn video trích xuất từ camera hành trình trên xe đến. Anh bước vào phòng họp, rồi giao USB cho thư ký Trương.

Thư ký Trương lại cắm USB vào máy tính, tìm đoạn video rồi chiếu lên.

Video ghi lại cảnh sáng hôm nay Lâm Vân đang lái xe trên đường, lúc này, một chiếc xe đột nhiên trờ tới, muốn cố vượt ngay trước đầu xe Lâm Vân, sau đó va chạm với xe của Lâm Vân. Một vài quản lý nhận ra chiếc Mercedes kia chính là xe của chủ quản Lỗ.

“Xe Mercedes đã muốn tạt đầu xe người ta, còn gây ra va chạm. Đây quả thực là lỗi của chủ xe Mercedes rồi.” Mọi người dưới bục bàn tán xôn xao.

Ngay sau đó, trong video vang lên âm thanh Lâm Vân mở cửa xe bước xuống. Bởi vì đây là camera hành trình, cho nên có thể nghe thấy âm thanh.

“Thư ký Trương, bật âm lượng lớn lên.” Ông Lê nói.

Thư ký Trương lập tức chỉnh âm lượng đến mức cao nhất. Cứ như vậy, ai cũng có thể nghe được cuộc nói chuyện giữa quản lý Lỗ và Lâm Vân ở bên ngoài xe.

Mọi người có thể nghe thấy rõ ràng rằng chủ quản Lỗ nói muốn Lâm Vân bồi thường 200 triệu, cả việc ông ta nhổ đờm xuống đất, muốn bắt Lâm Vân ăn hết mới chấp nhận bỏ qua cho anh. Còn cả những lời ba hoa khoác lác rằng ông ta là quản lí cấp cao của tập đoàn Tỉnh Xuyên, đe dọa Lâm Vân… Tất cả đều được camera hành trình gắn trên xe của Lâm Vân ghi lại đầy đủ.

Vào giờ phút này, toàn bộ phòng họp bùng nổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play