Nếu như không phải hôm nay là sinh nhật Chu Đồng, nói thật, tên Triệu
Kim Long này vừa nãy dám nói chuyện với Lâm Vân như vậy, hiện tại anh ta không thể an nhiên mà ngồi ở đây được.
Lúc này, phục vụ đẩy cửa đi vào phòng bao, dọn món ăn lên.
Sau khi món ăn được dọn hết lên.
Triệu Kim Long đột nhiên mở miệng nói: “Luân, hôm nay là sinh nhật Chu Đồng,
không biết mày chuẩn bị quà tặng quý giá gì cho Chu Đồng vậy? Mang ra
đây cho mọi người cùng xem nào.”
Triệu Kim Long làm như vậy rõ
ràng là lấy Hoàng Luân ra làm trò cười, bởi vì anh ta biết nhà Hoàng
Luân không có tiền. Vốn dĩ Hoàng Luân cũng chỉ là sinh viên, cũng không
thể có mó. đồ gì quý giá.
“Đương nhiên là có quà.” Hoàng Luân nói.
Sau đó, Hoàng Luân lấy ra một hộp quà đưa cho Chu Đồng.
“Chu Đồng đây là quà sinh nhật anh tặng em.”
Chu Đồng vui mừng nhận lấy quà: “Cảm ơn anh.”
“Chu Đồng, mau mở ra xem. Là quà gì vậy?”
“Đúng vậy Chu Đồng, để bọn tớ xem anh ta tặng món quà gì quý giá.”
Triệu Kim Long và Tôn Cầm bắt đầu la lên.
“Thôi đi, để tớ về nhà rồi xem.” Chu Đồng nói.
Chu Đồng lo lắng nếu mình mở quà ở đây, sẽ làm Hoàng Luân bị trêu chọc.
Đập vào mắt mọi người, là một cái đồng hồ nữ của thương hiệu mới.
“Oa! Thật đẹp, cảm ơn anh Luân, em vô cùng thích món quà này.” Chu Đồng cười.
Triệu Kim Long ngồi một bên liếc một cái, sau đó cười chế nhạo: “Ồ, hóa ra là đồng hồ trong nước. Tao nói này, mày cũng quá bủn xỉn rồi? Cái đồng hồ
này cũng chỉ trị giá tầm bảy triệu đến mười triệu, mày để Chu Đồng đeo
lên tay, không phải là làm mất giá trị của Chu Đồng sao? Tao thật là
không có mặt mũi mà đeo cái đồng hồ rẻ tiền này.”
Tôn Cầm ngồi
bên cạnh cũng giơ đồng hồ trên tay lên: “Cái đồng hồ Omega này là quà
tặng sinh nhật năm ngoài Kim Long tặng tớ, trị giá một trăm triệu đấy.”
Hoàng Luân thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt có chút khó coi.
Món quà này đã được Hoàng Luân lựa chọn rất cẩn thận, không ngờ lại bị
Triệu Kim Long và Tôn Cầm chế nhạo không thương tiếc như vậy.
Đàn ông đều cần thể diện, đặc biệt là trước mặt bạn gái mình, bị chế nhạo
kiểu này, thể diện của Hoàng Luân khẳng định không thể giữ nổi.
“Không sao, em cảm thấy rất đẹp, em rất thích.” Chu Đồng mở miệng giải vây.
“Chu Đồng, đẹp cái gì chứ, sinh nhật của cậu, anh ta tặng cậu món quà rẻ
tiền như vậy, sau này anh ta làm sao mà cho cậu hạnh phúc được chứ? Mình là bạn thân của cậu cũng không chịu nổi thay cho cậu.” Tôn Cầm nhếch
miệng nói.
Triệu Kim Long cũng nhìn Hoàng Luân, dáng vẻ oai
phong lẫm liệt lắc đầu nói: “Luân, lẽ nào mày thật sự chuẩn bị món quà
này? Nếu như thật là như vậy. Tao cũng không nhìn được nữa. Chu Đồng là
bạn gái mày, một người ngoài như tao, lo tiền bữa ăn này cũng tiêu nhiều tiền hơn mày rồi. Mày thật sự là bạn trai của cô ấy sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT