Hơn nữa ông ta phát hiện, Lâm Vân đối xử với cấp dưới giống như bạn bè,
không hề tỏ ra khách khí, rất chân thành. Điều này khiến Hứa Chí Vân cảm thấy rất thán phục.
“Ha ha, vậy thì cảm ơn lời tốt của ông vậy.” Lâm Vân cười ha ha.
“Cậu Vân, tạm biệt, có duyên sẽ gặp lại.”
Hứa Chí Vân chắp tay xong, dẫn con trai đi ra bên ngoài.
Sau kkhi bước ra khỏi tòa nhà Tỉnh Xuyên.
Luật sự Hứa Chí Vân quay lại nhìn tầng cao nhất của toàn nhà Tỉnh Xuyên, sau đó sắc mặt phức tạp cảm thán: “Nếu như tôi còn trẻ hơn mười tuổi, tôi
nhất định sẽ đi theo Cậu Vân chứ không phải Khương Hùng Dũng.”
Nói xong, luật sư Hứa Chí Vân dẫn theo con trai quay người rời đi, biến mất trong đám đông.
Trong biệt thự.
“Thạch Hàn, Bạch Hổ, Độc Nha. Tối qua ba người cũng góp công, cho mỗi người ba tỷ rưỡi.” Lâm Vân nói.
“Anh Vân, chúng em vốn dĩ được nhận lương cao, không phải để làm những việc
này sao? Sao có thể lấy được chứ?” Bạch Hổ và Độc Nha nói.
Thạch Hàn cũng nói: “Không sai, tôi đã không còn hứng thú với tiền từ lâu rồi, đủ dùng là được.”
Lâm Vân khẽ cười: “Ba người đừng có từ chối nữa, tôi đã bảo tài vụ chuyển tiền vào trong tài khoản mọi người rồi.”
Lúc này, Lưu Ba lại đứng ra.
“Chủ tịch, còn có chuyện này cần phải báo với anh. Bên đội thăm dò mỏ vàng
đã có tin tức rồi, kết quả thăm dò sơ lược của bọn họ, số vàng dưới núi
Lương Duy dựa vào mức đầu tư hai nghìn tỷ của chúng ta đủ để chúng ta
khai thác trong mười năm, lợi nhuận hàng năm là từ hai mươi nghìn tỷ đến ba mươi nghìn tỷ.” Lưu Ba nói.
Lưu Ba tiếp tục báo cáo: “Chủ
tịch, bên phía mỏ vàng, do các kỹ sư bên Tỉnh Xuyên của chúng ta tự mình lên kế hoạch. Việc xây dựng, sẽ được chúng ta toàn lực xây dựng, ba
tháng là có thể hoàn thành được, sau đó bắt đầu khai thác sẽ có lãi.”
“Tốt. Rất tốt.” Lâm Vân hài lòng cười.
Theo tính toán này, mười năm sau thu nhập của mỏ vàng này chính là từ hai mươi nghìn tỷ cho đến ba mươi tỷ.
Đây tuyệt đối là một khoản thu nhập cực kỳ đáng kể và ổn định, chắc chắn không bị thua thiệt.
Hơn nữa đây chỉ là thu nhập của tập đoàn Thiên Quang của Lâm Vân, đối với
thu nhập từ ngành khai thác, sau này nhất định sẽ đạt được rất nhiều
thành tựu.
Về phần tập đoàn Hùng Dũng, Lâm Vân muốn bỏ tiền túi của mình ra đổi tên thành Thiên Quang.
Sau đó Lâm Vân nghĩ, tập đoàn Hùng Dũng chỉ cần làm bất động sản, Tỉnh
Xuyên cũng làm bất động sản, nếu như mình mở một tập đoàn Thiên Quang
làm bất động sản ở Bảo Thạch này vậy thì không phải là cướp mối làm ăn
của Tỉnh Xuyên, cướp mối làm ăn của ông ngoại sao?
“Chủ tịch,
chỉ trong vòng vài tháng nhiệm kỳ của mình mà anh đã có thể đánh bại
Khương Hùng Dũng, mua lại tập đoàn Hùng Dũng. Những công trạng này, đặt
trong mắt của toàn bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên cũng có thể lấy ra khoe
khoang. Đây là một thành tích trong lý lịch cá nhân của anh, rất quan
trọng so với việc sau này anh tiếp quản tập đoàn Tỉnh Xuyên.” Lưu Ba
cười nói.
Khi Lưu Ba vừa nói xong, điện thoại của Lâm Vân cũng vang lên.
Lâm Vân cầm điện thoại ra nhìn, là điện thoại của ông ngoại Liễu Chí Trung gọi đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT