“Con trai tôi ở trong tay các cậu. Cậu nghĩ rằng tôi dám mang theo người khác sao?” Luật sư Hứa Chí Vân lạnh giọng nói.

Hứa Chí Vân vừa nói, vừa ngồi xuống đối diện Lâm Vân.

“Luật sư Hứa, trà ở chỗ này rất ngon, thử một chút đi.” Lâm Vân khẽ cười vẫy tay.

Hứa Chí Vân miễn cưỡng thử một ngụm, sau khi ông ta đặt chén trà xuống, liền vào thẳng vấn đề: “Lâm Vân, nói đi, phải làm sao thì cậu mới có thể thả con trai tôi ra?”

“Rất đơn gian, giúp tôi loại bỏ Khương Hùng Dũng, tôi sẽ trả lại con trai riêng toàn vẹn cho ông.” Lâm Vân nhàn nhạt nói.

Sau khi luật sư Hứa Chí Vân nghe thấy vậy, thì sắc mặt thay đổi.

“Không thể nào. Tuyệt đối không thể nào.” Sắc mặt luật sư tái mét hét lên.

“Vậy thì không còn chuyện gì để bàn bạc cả? Vậy được, ông đợi mà nhặt xác của con trai mình đi. Thạch Hàn, chúng ta đi.”

Lâm Vân trực tiếp đứng dậy, dẫn theo Thạch Hàn đi ra ngoài.

“Đợi một chút!”

Luật sư Hứa Chí Vân vội vàng gọi Lâm Vân lại.

“Ông còn có chuyện gì cần nói sao?” Lâm Vân quay đầu nhìn ông ta.



Chiêu mà Lâm Vân vừa dùng, gọi là lạt mềm buộc chặt.

Lâm Vân thật sự không cho rằng, Hứa Chí Vân sẽ thật sự để mình rời đi.

“Chúng ta… Chúng ta thương lượng thêm một chút được không?” Hứa Chí Vân cắn răng nói.

Đối với Hứa Chí Vân mà nói đứa con trai riêng kia là huyết mạch duy nhất của ông ta. Đương nhiên ông ta sẽ không muốn con trai mình bị Lâm Vân giết.

“Xin lỗi, không thể thương lượng, ông chỉ có một con đường, chính là làm nội ứng của tôi, giúp tôi loại bỏ Khương Hùng Dũng.” Lâm Vân nói.

Dừng lại một chút, Lâm Vân tiếp tục nói: “Chỉ cần ông đồng ý, tôi có thể đảm bảo hai chuyện này. Thứ nhất, bảo đảm an toàn của con trai ông, thứ hai, tôi bảo đảm sau khi hoàn thành sự việc, ông nhất định cũng sẽ an toàn.”

“Mà sau khi xong việc, tôi sẽ đưa thêm cho ông một trăm bảy năm tỷ, coi như là phần thưởng, ông cầm lấy tiền rồi cao chạy xa bay. Chỉ cần ông không tiêu xài phung phí, thì một trăm bảy năm tỷ này cộng thêm số tiền mà ông đã tiết kiệm những năm qua, đủ để ông an nhàn sống nửa đời còn lại.”

Luật sự Hứa Chí Vân trầm mặc vài giây, mới ngẩng đầu nói: “Cậu… Cậu thật sự có thể bảo đảm sự an toàn của tôi với con trai tôi chứ?”

Lâm Vân nghe thấy vậy thì trong lòng lập tức vui mừng, ông ta có thể nói như vậy, có nghĩa là trong lòng ông ta đã rung động rồi.

“Đương nhiên, lời Lâm Vân tôi đã nói, trước giờ luôn nói được làm được, tôi không phải người sẽ quay lưng lại như Khương Hùng Dũng. Điểm này những thuộc hạ của tôi đều biết, ông có thể đi nghe ngóng xem.” Lâm Vân nói.

“Được rồi, tôi… tôi giúp cậu.” Sau khi Hứa Chí Vân làm đấu tranh tư tưởng xong, cuối cùng cũng đồng ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play