Chương 73

“Bác Hoàng, hôm qua Mộng Di đã giúp cháu. Cháu xem cô ấy như một người bạn. Ba của bạn ấy thì cũng là trưởng bồi của cháu, nên phải được xưng hô như vậy chứ.” Lâm Vân cười nói.

Sau đó, Lâm Vân lại nhìn Hoàng Mộng Di.

“Mộng Di, chúng ta lại gặp nhau rồi.”

Lâm Vân vẫn giữ nụ cười.

“Chủ… chủ tịch Lâm, thật không ngờ anh lại là chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh.”

Cho tới bây giờ trên mặt Hoàng Mộng Di vẫn có chút kinh ngạc.

Khi Hoàng Mộng Di giúp Lâm Vân ở nhà hàng ngày hôm qua, cô có năm mơ cũng không ngờ răng;người này sẽ là chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Đỉnh.

“Cô cứ gọi tôi là Lâm Vân đi, gọi là chủ tịch nghe xa lạ quá.” Lâm Vân cười nói.

“Lâm… Lâm Vân.”

Sau khi Hoàng Mộng Di do dự, cuối cùng vân gọi tên anh..

“Lâm Vân, cảm ơn, cảm ơn vì đã khiến Uy thiếu không quấy rây tôi nữa.” Hoàng Mộng Di cần môi đỏ mọng nói.

Từ trước đến nay, Hoàng Mộng Di bị sã thiếu quấy rày, nhưng Ủy thiệu lại Ó gia thê mạnh như vậy, cô cũng không biết phải làm sao cho tốt cả.

Khi nấy anh đã cảnh cáo Ủy thiếu rồi, Uy thiêu sẽ không đến quây rồi cô nữa, cuôi cùng sau này cô cũng có thể yên tĩnh rồi.

“Một cô gái như cô không nên bị loại khôn nạn đó quấy rối. Đừng lo lắng,.



Sau này nếu có người khác dám quây rối cô, cứ nói cho tôi biết rồi tôi sẽ giúp cô giải quyết.” Lâm Vân cười.

Hoàng Mộng Di cắn môi đỏ mọng gật đâu.

Mặc dù Hoàng Mộng Di không thân thiết với Lâm Vân lâu nhưng cô thấy Lâm Vân rất khác với đứa con nhà giàu khác, không kiêu ngạo hay ức hiệp người khác, ngược lại còn có thể bênh vực kẻ yếu.

*À đúng rồi, tôi nghe nói cô và ba cô đang muôn bàn chuyện hợp tác với tôi, đúng không?” Lâm Vân hỏi.

“Đúng vậy!”

Hoàng Mộng Di nhanh chóng  ngắng đâu nhìn Lâm Vân, mạnh mẽ gật đâu.

Cha Hoàng cũng nhìn Lâm Vân đầy mong đợi.

Vốn dĩ cha Hoàng cảm thây không có cơ hội hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng lúc này, đột nhiên lại nhen nhóm hy vọng.

*Vê việc hợp tác, lúc trước tôi đã từng nói là có thê giúp mọi người, hiện tại mọi người thây tôi có cái năng lực này hay không?” Lâm Vân cười hỏi.

“Đương nhiên có! Đương nhiên có! Cậu là chủ tịch của tập đoàn Hoa Đỉnh mà!” Cha Hoàng liên tục gật đâu.

“Vậy thì đợi tiệc rượu kết thúc, đến phòng chờ VỊP, chúng ta nói chỉ tiệt về việc hợp tác này đi.” Lâm Vân nhẹ giọng nói.

“Được! Được!” Cha Hoàng hưng phần gật đầu.

Sau khi mọi người có mặt nhìn thấy cảnh này, tất cả đều ghen tị, họ rất muôn thiệt lập môi quan hệ với Lâm Vân, nhưng họ không thể làm được.

Nhưng mà Lâm Vân lại chủ động nói chuyện với hai cha con nhà họ Hoàng, còn mời hai cha con nhà họ Hoàng sau tiệc rượu đến nói chuyện nữa chứ, sao bọn họ có thể không ghen tị được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play