“Chủ tịch Thành bảo anh tới, thì chắc chắn là không thể không đi rồi, anh hãy mau đi đi, hi hi hi.” Phạm Minh Tú cười nói.
Cứ như vậy, Lâm Vân lái chiếc Audi của Phạm Minh Tú đi thẳng đến khách sạn Việt Hoàng.
Sau khi xe dừng lại.
“Anh yêu, đợi một chút.”
Ngay khi Lâm Vân chuẩn bị xuống xe, Phạm Minh Tú liền kéo lấy Lâm Vân lại, sau đó trực tiếp hôn lấy Lâm Vân.
Sau một phút hôn nhau trên xe.
“Được rồi, anh sợ nếu tiếp tục thì sẽ không nhịn được mất.” Lâm Vân ngượng nghịu nói.
Phạm Minh Tú che miệng cười, nói: “Hôm nay nếu không làm được, thì chờ ngày mai đi, đừng gấp gáp như thế, em là của anh, thế nào cũng không thoát được đâu.”
Khi Phạm Minh Tú nói đến câu cuối cùng, còn chớp mắt với Lâm Vân một cách quyến rũ.
“Được rồi, anh đi đây.”
Lâm Vân hôn một cái lên má Phạm Minh Tú, sau đó nhanh chóng xuống xe. Một người xinh đẹp như Phạm Minh Tú vốn đã rất có sức hấp dẫn, khi cô ấy đang quyến rũ mình, nếu như Lâm Vân còn không xuống xe, sợ là sẽ thực sự không kiềm chế được mất.
Trong khách sạn, Lâm Vân vào gặp ông ngoại Thành, anh đích thân đưa sổ sách cho ông ngoại Liễu Chí Trung, sau đó trò chuyện với ông ngoại về chi nhánh Việt Hoàng, kể cho ông ngoại những gì mà mình đã thấy khi ở trong công ty vào mấy ngày qua.
Chín giờ sáng ngày hôm sau.
Tập đoàn Tỉnh Xuyên, trước cửa chi nhánh Việt Hoàng.
Lúc này đây, tất cả nhân viên đều đang tập trung ở bên ngoài cửa công ty, trên tay không ít nhân viên còn cầm theo lá cờ màu nhỏ.
Ngoài cửa công ty thậm chí còn treo một bức biểu ngữ, trên đó được ghi là: Nhiệt liệt chào mừng chủ tịch Thành đích thân đến thị sát chi nhánh Việt Hoàng.
Tổng giám đốc Huỳnh và hai vị phó tổng giám đốc đứng ở hàng đầu tiên.
Giám đốc và quản lý đứng ở hàng thứ hai, Phạm Minh Tú chính là đang đứng ở hàng thứ hai.
Những người đứng ở hàng thứ ba đều là cấp chủ quản, sếp trước của Lâm Vân, chủ quản vệ sinh đó chính là đang đứng ở hàng này.
“Sắp được tận mắt nhìn thấy chủ tịch Thành rồi, hồi hộp quá đi.”
“Đúng vậy, tôi đã làm việc ở chi nhánh Việt Hoàng được hai năm rồi, còn chưa tận mắt nhìn thấy chủ tịch Thành đấy. Hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội này rồi.”
Những nhân viên đứng hai bên đường chào đón lúc này cũng đều đang xôn xao bàn tán.
Nhiều nhân viên có vẻ hơi kích động, bởi vì có hầu hết nhân viên ở đây đều chưa từng được tận mắt nhìn thấy Liễu Chí Trung.
Huỳnh Tuệ Mẫn và anh trai của Huỳnh Tuệ Mẫn cũng đang đứng trong số các nhân viên đó.
Mặc dù ngày hôm qua Huỳnh Tuệ Mẫn bị Huỳnh Thiếu gây khó dễ, nhưng Huỳnh Tuệ Mẫn đã lựa chọn cúi đầu trước hiện thực, cho nên Huỳnh Thiếu không có đuổi việc hai người họ.
Lúc này, một chiếc Bentley dẫn đầu, ba chiếc xe thương mại đi theo phía sau hướng đến cửa vào của công ty.
Biển số của xe Bentley là tám tám tám tám bốn số giống nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT