Chương 340

Giờ nghỉ giữa hiệp nhanh chóng kết thúc, nửa trận đấu còn lại nhanh chóng được bắt đầu.

Nửa sau của thi đấu, đương nhiên vẫn như thế, đám người Đỗ Khang cơ bản đã từ bỏ chống cự, tùy ý để đội

Hải Thành VBA dẫn bóng.

Nhìn thấy đám người Đỗ Khang bị ngược thành chó, gần 4000 sinh viên đứng xem và đám người Hoàng Luân giống như cần phải thuốc lắc.

Nửa sau của cuộc thi nhanh chóng kết thúc.

Cuối cùng, điểm số dừng lại ở 12:71.

Đây là một điểm số quá kinh khủng.

“Thằng rồi, thắng rồi”

Sau khi tiếng còi kết thúc vang lên, toàn bộ sân bóng vang lên những tiếng hoan hô, thật lâu không thể lắng lại.



Trước đó trường đại học Bảo Thạnh của bọn họ bị trào phúng, nhục nhã, giờ phút này, cơn giận trong lòng bọn họ được xả ra, bọn họ đương nhiên là kích động và hưng phấn.

Về phần đám người Đỗ Khang, tất cả đều co quắp ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt.

Lúc này Lâm Vân dẫn theo đám người Hoàng Luân đi đến giữa sân, đi đến trước mặt Đỗ Khang.

Đám người Hoàng Luân ngẩng đầu ưỡn ngực.

Trên mặt ngập tràn sung sướng.

Trước đó bọn họ vẫn luôn phải kìm nén lửa giận hiện tại đã đến lúc nở mày nở mặt rồi.

“Đỗ Khang, các anh thua

Lâm Vân nhìn Đỗ Khang đang ngồi co quáp trên mặt đất.

“Không, tôi không phục, các anh dựa vào cái gì mà lại gọi người ngoài đến, còn gọi đội Hải Thành VBA tới đây, chuyện đó không công bằng, không công bằng!” Hai mắt của Đỗ Khang trừng to, liên tục gào thét, vẻ mặt tràn đầy không cam lòng.

“Đúng thế, các anh dựa vào việc gọi người ngoài đến!” Một đồng đội sau lưng Đỗ Khang cũng tức giận hét lên.

Lâm Vân lắc đầu cười một tiếng: “Dựa vào đâu ư? Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.



Dựa vào tôi có năng lực đó, nếu anh có năng lực đấy.

Anh đi mời cả tá đội NBA cũng được.”

Hoàng Luân cũng hát đệm: “Đúng đấy, anh Vân của chúng tôi có năng lực mời đội Hải Thành VBA đến đại diện, thi đấu cho chúng tôi, đây là bản lĩnh của anh Vân!”

Đỗ Khang nhất thời nghẹn họng không trả lời được, anh ta đương nhiên biết rõ, đối phương có thể mời đội Hải Thành VBA đến, đó là bản lĩnh của người ta.

“Được rồi, thực hiện lời hứa hẹn hôm qua đi.” Lâm

Vân lấy bản thỏa thuận đã ký với Đỗ Khang ngày hôm qua ra, sau đó ném ở trước mặt Đỗ Khang.

Hôm qua bọn họ đã thỏa thuận, nếu như đám người Đỗ Khang thua, bọn họ phải quỳ trên mặt đất, xin lỗi toàn bộ trường đại học Bảo Thạnh.

Đỗ Khang nhìn chằm chằm vào tờ thỏa thuận trước mặt mình, sắc mặt của anh ta tái nhợt, “Muốn tôi quỳ xuống xin lỗi ư? Đừng có nằm mơ.

Đỗ Khang gầm lên một tiếng, sau đó anh ta nhặt tờ thỏa thuận dưới đất lên, điên cuồng xé rách, nhanh chóng xé nát tờ thỏa thuận..

Lâm Vân thấy thế, không khỏi vừa cười vừa nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play