Diệp Thiên chỉ liếc nhìn ông cụ chứ không tỏ thái độ gì nhiều.
Phìn thấy phản ứng của Diệp Thiên, ông cụ không hề tức giận mà đôi mắt chỉ ánh lên sự khen ngợi.
“Cậu nhóc, có cốt cách đấy!”
Rồi ông cụ trở nên nghiêm túc hơn vài phần.
“Nghe Kiệt trưởng lão nói cháu là người phàm tục đầu tiên gi3t ch3t Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn cùng với việc khiến người của Long Tượng Tông là Lạc Thiên Long. Ít tuổi mà có thiên phú như vậy đủ để chứng minh cháu mạnh hơn mẹ cháu năm xưa rồi!”
“Lúc nãy hội trưởng lão quyết định thì trừ cụ ra, những người khác đều bỏ phiếu thống nhất xử lý cháu. Nếu như cháu đồng ý gia nhập vào nhà họ Thi thì cụ có thể lấy danh nghĩa ra thề rằng sẽ bảo vệ cháu bình an vô sự!”
Ông ấy là ông nội của Thi Tú Vân, lúc này đưa ra đề nghị này cho Diệp Thiên đã là cơ hội cuối cùng rồi.
“Không cần nhọc câu đâu ạ!”
Diệp Thiên chẳng buồn nhìn ông cụ lấy một cái, chỉ cười với Thi Tú Vân sau đó trong bộ dạng thản nhiên như sẵn sàng đón nhận cái chết.
Ông cụ không ngờ Diệp Thiên lại cứng rắn như vậy bèn lắc đầu thở dài và không nói gì nữa rồi quay trở về vị trí ngồi của các trưởng lão.
Ở hàng ghế của trưởng lão, ngoài Kiệt trưởng lão và những vị trí đã có người ngồi ra thì vẫn còn bốn người chưa ngồi vào vị trí. Bốn người này đều là những người có sức chiến đấu hàng đầu nhà họ Thi, nắm giữ tới tám chín phần quyền lực của nhà họ Thi.
Sau khi bốn người này tới đầy đủ thì một âm thanh kỳ lạ nữa lại vang lên. Âm thanh khá nặng nề giống như tiếng va chạm của áo giáp và những bước chân bước đi đều tăm tắp như của quân đội.
Diệp Thiên ngoái đầu nhìn thì thấy một người đàn ông kiện tráng mặc áo giáp đen, bước chân trâm hùng, đồng nhất tiến vào trong võ trường trước sự chíng kiến của hàng trăm người. Người này đứng sing sững với khi tiéc hiừng hực. Tám bóng phía sau hình lần lượt xuất hiện. Đứng vị trí đầu tiên chinh là người đã chiến đấu bằng phân thân với Diệp Thiên ở thế giới trần tục.
Đó chính là Thi Đoạn Uyên – đại thống lĩnh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi.
Thi Đoạn Uyên chắp tay sau lưng, nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt lạnh lùng và nở nụ cười cuồng ngạo.
“Nghiệt tử họ Diệp, khi đó cậu hủy hoại phân thân của tôi tôi đã nói rồi, sẽ có một ngày tôi lột da tách xương của cậu. Chỉ là không ngờ ngày đó lại đến sớm như vậy!”
Giọng nói của ông ta vang vọng khắp võ trường khiến cho đệ tử của nhà họ Thi phải thất sắc.
“Hủy diệt phân thân của đại thống lĩnh sao? Không thể nào?”
Đại thống lĩnh Thi Đoạn Uyên ở trong nhà họ Thi, ngoài bốn vị trưởng lão ra thì có thể nói là có tu vi mạnh nhất. Vào năm ngoái đại thống lĩnh mới bước vào cảnh giới truyền thuyết thiên cấp. Một phân thân của ông ta mặc dù không thể bằng bản thể nhưng đã vượt xa hoàng cấp. Khắp cả tiểu thế giới, những kẻ kiệt xuất trong bảng xếp hạng thiên tài, ngoài ba người đứng đầu ra thì những người khác không thể nào tiêu diệt được phân thân của Thi Đoạn Uyên.
Vậy mà nghiệt tử tới từ thế giới trần tục của nhà họ Thi lại có thể tiêu diệt được sao?
Vậy thì khác gì nói người thanh niên bị trói hai tay trước mặt này có tu vi còn mạnh hơn chín mươi chín phần trăm lớp thanh niên trong tiểu thế giới?
Cảm nhận được sự kinh hãi của những đệ tử ở xung quanh, Thi Đoạn Uyên không những chẳng cảm thấy kỳ lạ mà còn tỏ ra vô cùng đắc ý.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT