Chương 992

Diệp Như Hề ngắn. ra, tựa hồ nháy mắt hiểu rõ lý do vừa rôi anh hành động như vậy là gì.

Diệp Như Hề thở hồn hễn vài hơi, tức giận nói: “Tạ Trì Thành, anh nhỏ nhen đên mức vậy sao?”

“Đúng vậy, tôi chính là như vậy, em không nên chọc giận tôi.”

Diệp Như Hề bị lời anh nói làm nghẹn lại, mím chặt miệng, không muôn nói chuyện với anh, cho đên khi xe dừng lại, cô muôn kéo ra cửa xe xuÔng xe, nhưng cửa xe đã bị khóa lại.

Cô nhẫn nhịn, nói: “Tạ Trì Thành, anh phẫn nộ, ok, là tôi sai, những anh nhất quyết phải dùng hành động âu trĩ như vậy đề trả thù à? Anh biết không?” Vừa rôi nêu anh có một chút sai lầm chúng ta sẽ phải cùng chết!”

Lao ra ngoài lan can, xe nổ người chết.

“Sẽ không.”

“Cái gì?”

“Tôi sẽ không để xảy ra sai lầm.”

“Anh dựa vào cái gì……

“Tôi sẽ không huỷ hoại em.”

Diệp Như Hề ngân ra, lời còn lại rốt cuộc nói không nồi nữa, trong lòng còn có một loại cảm giác thât bại nảy lên.

Cô không biết nên ở cạnh Tạ Trì Thành như thế nào, biết rõ là sai, còn muôn sai từng bước, cho đến hiện tại, dây dưa thành một mớ bòng bong, không thê thoát ra.

Anh đột nhiên nói: “Xuống xe.”

“Hả?”

Anh mở khóa cửa xe, Diệp Như Hề mở cửa, vừa mới xuống xe, Tạ Trì Thành. đã đột nhiên dâm lên chân ga lái đi rồi.

Diệp Như Hề đứng tại chỗ nhìn anh tuyệt tình rời đi, tức giận đến mở to hai mắt.

Có người đàn ông không ga lăng nhưvậy sao?!

Cứ như vậy…… ném cô lại ở chỗ này?!

Diệp Như Hề suýt nữa phát điên, đừng nói còn chột dạ áy náy, giờ chỉ hận không thể bóp ch ết Tạ Trì Thành.

Cô gọi điện thoại, để Hứa Sơn và, Xi Xuyên lại đây đón cô, chờ đến khi hai người kia đuổi tới, bọn họ không hiều ra sao.

Diệp Như Hề tức giận không muốn nói chuyện, trực tiệp lên xe, về nhà.

Hứa Sơn và Hứa Xuyên nuốt xuống nghỉ hoặc, chỉ đành lái xe rời đi.

Hôm sau, Trương Thu lại tìm được Diệp Như Hà, nói; “Giai đoạn thứ nhất đã hoàn thành, tiếp theo phải tiền hành giai đoạn 2, nói thật, tôi cũng không muôn sẽ nhanh như thê, nhưng, ngày hôm qua tôi nhận được điện thoại của lão phụ nhân.”

Diệp Như Hề kinh ngạc một chút, “Bà ngoại đã nói gì?”

Trương Thu thở dài một hơi, nói: “Lão phu nhân cảm thầy bản. thân kiên trì không được lâu như thế, cho nên phải hoàn thành nghi thức trước.”

“Nghi thức gì vậy?”

“Cô không cần biết, chỉ cần dựa theo sắp xêp mà làm là được, còn nữa, lão phu nhân đã đi máy bay tư nhân tới sân bay Đề Đô.”

Diệp Như Hề nóng nảy, “Sao bà ngoại lại không nói cho tôi biết? Sức khỏe hiện tại của bà căn bản không thể tùy ý di chuyền, như vậy không: được!”

“Ù, đây là nguyên nhân không nói cho cô biết, Tiêu Hè, cô hãy bình tĩnh lại, hiện tại cô cũng ngăn cản không được, giò lão phu nhân đã lên máy bay rồi, buổi chiều sẽ đến nơi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play