Chương 1150

Hứa Vi run cầm cập, Trần Quả bên cạnh sớm đã bị dọa đến quỳ rạp xuống đất, cuộn tròn thành một đoàn.

“Tiểu, Tiểu Bạch…… ñ “Câm miệng, nghe cái tên này đã thấy chán ghét, không được gọi thêm lần .thứ hai. Tôi khuyên cô lân cuôi, cầm tiền, rời khỏi thành phố này, nêu không, Smith phu nhân sẽ cho cô biết cái gì gọi là địa ngục.”

Những lời này có nghĩa là anh sẽ không bảo vệ cô ta nữa, cho dù cô ta chết ở trước mặt anh.

Không còn bất cứ đường sống nào.

_Tiêu Bạch, không, không, là Trì Thành, em, em biết sai rỗi, thật sự đó, sau này em không bao giờ tìm cô ta gây phiên toái nữa, anh tha thứ cho em, được không? Ảnh đừng bỏ mặc em, hu hu hu, anh đừng bỏ mặc em…… em cứu anh trở về, là em cứu anh về mà……

“Trên quân áo tôi có định vị, nhưng quân áo cuỗôi cùng lại xuất hiện ở tiệm cầm đồ. Hứa Vi, có một số việc tôi cũng không muôn phải nói trắng ra.”

“Không, không phải, anh nghe em giải the Không phải như thê…… Tiêu Bạch, em đêu là vì anhI Bởi vì, bởi vì em thích anh mà thôi!”

Hứa Vị không bận tâm gì nữa, trực tiếp thốt ra cầu nói kia.

Cô ta bát chấp tất cả nói tiếp, ˆ ‘Em làm nhiều như vậy, em muốn hủy hoại cô t, đều chỉ là bởi vì…… em thích anh đó, Tiểu Bạch, em thích anh, em rất ghen ghét cô ta……”

Hứa Vĩ than thở khóc lóc, kèm theo tiếng nức nở làm như rất tủi thân.

“Từ lần gặp mặt đầu tiên em đã thích anh rôi, cho nên em không muôn rời đi, nếu có thể gặp anh sớm một chút, thì thật tốt. Em hâm mộ cô ta, cũng ghen ghét cô ta, ghen ghét cô ta gặp được anh sớm hờn em, cho nên em mới làm ra chuyện như vậy……”

“Nhưng hiện tại em biết sai rồi, Tiểu Bạch, em biết sai rồi, anh tha thứ cho „ “Vê sau, em sẽ không tái phạm, em tình nguyện l@m tình nhân không đưa ra ánh sáng của anh, cô ta là vợ lớn, em là vợ bé được không? Em không cần danh phận, chỉ cầu xin anh đừng rời bỏ em, em có thể không xuất hiện trước mặt em, em ngồi nhà chờ anh đến……

“Chờ lúc nào anh rảnh lại tới thăm em, em không cân gì cả! Thật sự!”

Hứa Vi cũng vứt bỏ hết lòng tự trọng, cô ta quá sợ hãi Tiểu Bạch sẽ thật sự rời đi, cho nên mới nói ra những lời như vậy.

Cô tạ còn cho rằng Tiểu Bạch đồng ý, sẽ hồi tâm chuyển ý, nhưng cô ta đợi thật lâu, cũng không có được sự đáp lại.

Cô ta ngâng đầu lên, liền đối diện với đôi mắt sâu thắm của Tạ Trì Thành .

Trong đôi mắt kia lộ ra chán ghét, nhìn thấu không còn lại gì.

“Tiểu Bạch……”

Tạ Trì Thành cảm thây những nhân nhịn trước kia của mìHh đúng là phí công, cười lạnh một tiếng, nói: “Cô muốn làm nhân tình?”

“Không, không phải, em chỉ là quá tHÍCH an “Tôi không có hứng thú với cô.”

“Không phải! Không có khả năng!”

“Nói thẳng ra, chịu đựng đến bây giò, đã là cực hạn.”

Tạ Trì Thành không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp ném một tầm thẻ qua, xoay người lên xe rời đi.

Hứa Vi giống như phát điên mà đuổi theo phía sau, nhưng hai chân sao có thể đuồi kịp xe bốn bánh.

Cô ta kêu la, giọng cũng khản đặc mà không thể khiên chiếc xe phía trước dừng lại, Cô ta đau đón té ngã một cái, mặt đập vào mặt đường sỏi đá, máu me xây xước, đau đớn vô cùng “Tiểu Bạch! Tiểu BạchIII”

Tạ Trì Thành trở lại dinh thự, trực tiếp muốn đi tìm Diệp Như Hề, nhưng nghe người hâu nói cô đang nghỉ ngơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play