Chương 893

Cũng đúng, thay đổi một thân phận khác, tốt nhật cả khuôn mặt Cùng thay đổi.

Nếu không phải một lần tình cờ gặp được, anh cũng nhận không ra người phụ nữ này là em gái.

Đang lúc Cố Lăng Hiên muốn mở miệng nói gì đó, một giọng nói quen thuộc lại vang lên.

“Anh, sao anh lại tới đây?”

Có Lăng Hiên quay đầu, liền tháy Có Băng Băng kinh ngạc và vui mừng đi về phía bên này, mặt anh lập tức mặt sa sâm.

Có Băng Băng thật sự thấy vui vẻ , cô ta còn cho răng anh trai cô ý tới tìm mìnhl Quả nhiên, nỗ lực một năm nay đã được đền đáp!

Anh cả cuối cùng đã thừa nhận mình!

Cô Băng Băng hớn hở không thôi, thậm chí đang hận không thê lôi kéo anh cả đi gặp nhóm chị em của mình, miễn cho bọn họ suốt này mỉa mai cô ta không phải tiêu thư thật sự của nhà họ Cô.

Sau khi Diệp Như Hệ thây Cô Băng Băng, trong lòng trào phúng cười cười, cô thật ra đã quên mật, nhà họ Cố sớm đã có vị tiểu thư thất lạc nhiều năm.

Chút mắt mát nhọ nhỏ bị Diệp Như Hề che giấu rất tốt.

Cố Lăng Hiên lui về phía sau một bước, lạnh lùng nói: “Em ở chỗ này làm cái gì.”

Cố Băng Băng bị lời nói lạnh nhạt của anh dội cho gáo nước lạnh, vẻ hớn hở vừa rồi biết mắt, bất an thưa dạ: “Anh cả…… em, em chỉ tham gia bữa – tiệc của một người bạn……

Cố Lăng Hiên lạnh lùng nói: “Trồn học?”

Có Băng Băng hoàn toàn mắt thể diện, cô ta đúng thật đã trốn học, nhà họ Có nhét cô ta vào một trường đại học, muốn cô ta tốt nghiệp cho xong, nhưng ở tuổi cô ta còn đi học, thật sự bị người ta chê cười, cho nên cô ta thường xuyên trốn học, giông như bữa tiệc hôm nay cô ta cũng trốn học để tới tham gia.

có Băng Băng sắp bật khóc tới nơi, “Anh cả, em không có, em, hôm nay em không có tiêt”

Nhưng mà, cho dù Cố Băng Băng có thật sự trốn học hay không, giờ: khắc này cô ta cũng trở thành trò cười trong mắt mọi người.

Bởi vì sự cưng chiều trước đó đã biến mắt.

Có Lăng Hiện cũng không thèm để ý cô ta có phải đã trôn học không, anh cũng không có làm quá mọi chuyện lên, cho cô ta chút mặt mũi tiếp tục ở lại nhà họ Có, cũng chưa bao giờ bạc đãi cô ta, nhưng những t thứ cô ta không nên mơ: tưởng, vẫn nên đạp đồ nhân lúc còn sớm.

Đặc biệt là Cố Lăng Hiên còn nhìn ra được sự tham lam trong mắt Cố Băng Băng.

Cố Lăng Hiên thầm cười lạnh một tiếng một trong, thật sự là do anh đã nhận sai người, nhưng Có Băng Băng có hàng ngàn cơ hội giải thích, thậm chí lúc anh muốn kiểm tra cô tạ còn tìm đủ mọi cách để thoái thác.

Cố Lăng Hiên thừa nhận bản thân có lỗi, những Gố Băng Băng cũng hoàn toàn không phải người vô tội, anh.

không dứt khoát đuôi người đi chẳng qua là muốn trừng phạt bản thân, tuy nhiên điều đó không có nghĩa là Có Băng Băng có thê được một tấc lại muôn tiên một thước.

“Anh cả, anh, sao anh lại đột nhiên tới đây?”

Cô Băng Băng cũng không tiệp tục nhắc tới chuyện mình trồn học, chủ động đổi một chủ đề khác, như ng mà mới vừa hỏi xong, đã chú ý tới ánh mắt anh trai thường xuyên nhìn qua một người phụ nữ.

Lại còn là….. một con ả xấu xí?

Cố Lăng Hiên theo bản năng nói: “Không liên quan tới em.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play