Chương 876

“Nếu như chuyền biến xáu……”

“Là nửa năm.”

Diệp Như Hề ngắn ra, nháy mắt nói không nên lời.

Chỉ cảm thấy thế giới này thật vớ vần.

Tất cả những gì cô quý trong, người hay món đồ cô quý trọng, đêu bị cướp đi từng chút mội.

Hiện tại, ngay cả bà ngoại……

“Nhưng nêu phổi hợp trị liệu thì khả năng dân tới chuyên biến ác tính là rất thấp, phu nhân đáng để mạo hiểm như vậy, nhưng phu nhân không muốn.”

“Vâng.”

Diệp Như Hề hiểu rõ, bà ngoại là vì cô nên mới đưa ra quyết định như vậy, cho dù là một chút khả năng bà cũng không muốn thừa nhận.

Diệp Như Hề thở ra một hơi nặng nề, nói: “Ông quản gia, ông yên tâm, cháu sẽ khuyên bà ngoại tiêp nhận trị liệu, cháu còn muốn…… Bà ngoại ở cạnh cháu lâu thật lâu.”

Lão quản gia lộ ra tươi cười vui mừng, chuyện này đã đè trong lòng, ông thật lâu, cuối cùng ông vẫn quyết định làm như vậy, cho dù rất có khả năng sau này sẽ mắt đi tin tưởng của phu nhân, nhưng ông càng không muôn thấy phu nhân một mình đổi mặt với bệnh tật.

Phu nhân đã khổ cả đời, lúc tuổi già không nên lẻ loi chờ đợi cái chết như vậy.

Tâm trạng Diệp Như Hề vốn dĩ vì nhìn thây bà ngoại mà tốt lên, nay lại bị chuyện u não đè nặng trĩu trong lòng.

Cô vẫn quá mềm yếu, cho nên bà ngoại mới thấy không yên tâm, bà thà răng lừa cô, cũng không muôn ởi trị liệu.

Một đêm này, Diệp Như Hề không thề đi vào giâc ngủ, cô lặng lẽ đưa ra một quyết định.

Ngày hôm sau, lúc Hứa lão phu nhân ngủ dậy, đã nghe tới mùi cháo thơm thoang thoảng truyền đến từ phòng bêp.

Bởi vì tay còn bị thương, cho nên Diệp Như Hề không nâu được món gì quá phức tạp, nhưng nâu một nôi cháo thì còn được.

“Bà ngoại, ăn bữa sáng trước đi.”

Hứa lão phu nhân vừa mới cười tươi hiền từ, nhưng khi tầm mắt dừng trên cánh tay bị thương của cô thì ngây.

ngắn cả người, hôm qua trở về quá vội vàng, bà còn không kịp chú ý tới Diệp Như Hề bị thương, hiện tại Í thấy rôi liền nhíu mày.

“Cháu không có việc gì, chính là bắt cân nên bị thương, sẽ ổn nhanh thôi.”

“Đứa nhỏ này, sao không nói sớm cho bà biết? Bị thương cũng không nói, cháu đang muốn hù chết bà ngoại sao?”

“Không phải, bà ngoại, bà nghe cháu nói……

Diệp Như Hề đang có nghĩ lý do làm thế nào để lấp liễm nguyên nhân bị thương thật sự, đang định nói thì chuông cửa vang lên, cô vô cùng cảm tạ người tới quấy rầy cô lúc này, lập tức đứng lên, nói: “Có người tới, cháu đi mỏ cửa trước đã.”

Vừa mở của, thấy được người đang đứng trước cửa, suy nghĩ cảm tạ của Diệp Như Hề hoàn toàn biến mắt.

Gặp quỷ rồi, sao anh lại tới đây?!

Diệp Như Hề lập tức đóng cửa lại, cô đứng đực ra trước cửa, bồng nhiên không biết có nên mở cửa hay không.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play