Chương 247

Nhưng bây giờ, chị gái của Diệp Như Mạn sao? Cô ta còn có chị gái ư?

Không phải nhà họ Diệp chỉ có một cô con gái thôi sao?

Rất nhiều ánh mắt phức tạp rơi vào trên người Diệp Như Hề, mang theo nghỉ vân.

Lần đầu tiên Tạ lão phụ nhân nhìn thẳng vào Diệp Như Hề, và nói: “Cô là chị gái của Như Mạn à?”

Diệp Như Hề không trả lời.

“Nói chuyện đi, cô bị câm sao?”

Diệp Như Hề nhìn sang Tạ Trì Thành, thấy đối phương không có ý định nói thay mình, mới mở miệng nói: “Cũng xem như là vậy.”

“Là phải hoặc là không phải, đây là câu trả lời kiêu gì vậy?”

Diệp Như Hề cười và nói: “Bởi vì Như Mai hiếm khi thừa nhận sự tồn tại của tôi trước mặt người khác.”

Một câu nói kia đã khéo léo chuyển trọng tâm.

Sắc mặt của Diệp Như Mạn cứng đờ, nói: “Chị, chị có ý gì? Cha vì chị bỏ trốn đã tức giận rất lâu, chị lại không chịu về nhà. Chị còn có lương tâm sao?”

Nhắc đến cha cô, Diệp Như Hề cảm thấy vết thương đang lành trên lưng có chút đau nhức, cô không nói nên lời.

Tạ lão phu nhân nghỉ ngờ hỏi; “Như Mạn, chuyện là thê nào? Cô ấy thật sự là chị gái của cháu sao?”

Diệp Như Mạn nhanh chóng nói: “Bà ơi, thực sự là chị gái của cháu, chị ây tên là Diệp Như Hề, nhưng chúng cháu là chị em cùng cha khác mẹ.”

Cùng cha khác mẹ…

Trong chốc lát, tắt cả mọi người đều nhìn Diệp Như Hề với vẻ khinh thường.

Đây không phải là một đứa con gái ngoài giá thú sao?

Nhắc mới nhớ, thân phận của Tạ Trì Thành dường như cũng không được công nhận.

Trong lúc nhất thời, tâm tư của mọi người đều khó đoán.

Sắc mặt của Tạ lão phu nhân đanh lại, cảm thấy mình như bị tát vào mặt, thận phận của Tạ Trì Thành chính là điểm mà bà ta không đồng ý nhất, mà hiện tại, Tạ Trì Thành còn mang theo một người phụ nữ là con gái ngoài giá thú trở vê nữa.

Đây không phải là làm cho bà ta mất hệt mặt mũi hay sao?

“Trì Thành, đừng mang loại người này ra làm mắt mặt nhà chúng ta, ta đã định xong ngày cho các cháu, tháng sau hãy kêt hôn với Như Mạn đi.”

Tim của Diệp Như Mạn đập nhanh hơn mậy nhịp, chỉ cân đám cưới được tô chức, cô ta sẽ danh chính ngôn thuận trở thành Tạ phu nhân, vậy thì cô ta sẽ thành công.

Tạ Trì Thành cười nói: “Chú ba có một người con trai đó, đúng lúc cũng bằng ¡ tuôi của cô ta, hai người họ có thể kết hôn.”

Tạ lão phu nhân tức giận: “Làm càn!

Sao Tuần Kỳ có thể cưới một người phụ nữ như cô ta được!”

Diệp Như Mạn quay đầu sang nhìn lão phu nhân, có chút khó tin.

“Bà nội, bà, bà đang nói cái gì vậy…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play