Chương 1123

Chờ khi nhóm người Diệp Như Hề đi ra khỏi phòng, liền thấy bộ váy kia đã bị cắt loạn thành một đồng giẻ.

Hầu gái hét lên một tiếng, “Trời ạ! Là ai làm!”

Diệp Như Hề nhìn bộ váy, nhướng mày, trong không khí còn lưu lại một mùi hương nhàn nhạt.

Cô ngửi ngửi, gần như lập tức nhận ra chủ nhân của mùi hương này.

Trước đó không lâu cô từng ngửi thấy mùi nước hoa rẻ tiền và nồng nặc này.

Từ khi sau khi mang thai , cô vô cùng mân cảm với mùi hương, ‘cho nên nhớ rất rõ.

Thật không khéo, mùi nước hoa này đúng là của người phụ nữ kia.

Diệp Như Hề thở dài, nói: “Lấy ra một bộ khác đi, tôi thích bộ kia.”

Bộ váy này Diệp Như, Hề cũng không thích, bởi vì đường cắt may bó sát, hoàn hoàn phác họa đường cong của người mặc, trước ngực còn lộ một mảng lớn da thịt.

Nhưng cô ngại mặt mũi của Tạ Trì Thành, cho nên cũng định im lặng mặc vào, hiện tại vừa hay bị phá hủy, _ cô ta có thể đổi một bộ khác.

Còn việc thấy đau lòng ư2 Bộ váy này là Tạ Trì Thành đưa, người phá hủy nó cũng là người của Tạ Trì Thành , không tới lượt cô đau lòng.

“Nhưng mà phu nhân……”

“Đồi đi.”

“Dạ được.”

Trên đường Tạ Trì Thành tìm tới Diệp Như Hề có bị chậm trễ một chút, chờ khi anh tới phòng, lại biết được Diệp Như Hề đã thay quân áo đi về sảnh tiệc.

Trong lòng anh lộp bộp một tiếng, không xong rồi!

Nếu như đụng hàng, không biết Diệp Như Hề sẽ ghi hận anh như thế nào!

Thậm chí có khả năng còn cảm thấy là anh cô ý làm nhục cô?

Tạ Trì Thành căn bản sẽ không làm ra chuyện như vậy đề sỉ nhục tự tôn của cô.

Xoay người, Tạ Trì Thành vội vàng đi tới sảnh tiệc, nhưng vừa mới bước vào đã nghe thâậy được một trận tiếng kinh hô, tâm mắt mọi người đều nhìn cùng một phía, cùng một phương hướng.

Anh nhìn theo ánh mắt mọi người, đổ dồn về phía bóng dáng đang bước xung câu thang.

Anh ngần ra, trong mắt đầy vẻ kinh diễêm.

Cô mặc một bộ lễ phục lệch vai, lộ ra một phần Xương quai xanh và bả vai.

Trên xương quai xanh có phần dây áo được đính kim cương hình giọt, nước, lộ ra vòng tay đá quý trên bắp tay, còn đính thêm dây tua rua, đong đưa như những tia sáng theo từng bước chân cô.

Bộ lễ phục màu đen ôm sát đường cong cơ thể, phần hông có những nếp gập uôn lượng, sau đó là làn váy vung xÕa, điểm xuyên ở giữa là tơ vàng và Kim cương đính lên, từng lóp từng lớp rực rỡ.

Nhưng mà thứ càng hấp dẫn ánh mắt người khác lại là nào một gương mặt xinh đẹp cao quý như thần thánh.

Mái tóc dài uốn xoăn xõa xuống ngực làm nổi bật làn da trắng như tuyệt, dưới ánh đèn lại sáng lên, nở rộ như hoa sen trắng, theo từng bước chân, làn váy xẻ cao có thể thây được đôi chân trăng nõn thon dài NHú ã ân như hiện, nồi bật dưới lớp váy đen, lặng lẽ quyền rũ.

Gần như tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ, cô không phải yêu tỉnh mê hoặc lòng người, mà là nữ vương muôn đòi mạng người.

Tạ Trì Thành phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng đi về phía Diệp Như Hề, cho đến khi đứng trước mặt cô, rất tự nhiên vươn tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play