Nhận thấy vận mệnh nhà họ Thư đã bị định đoạt như vậy, Lưu Yên há mồm thở dốc, muốn nói điều gì đấy. Sau khi bà ngoại thấy được, không vui lên tiếng, hỏi bà: "Sao, con còn có ý kiến gì sao?"

Lần đầu tiên Lưu Yên cảm thấy việc nhà là việc khiến người ta đầu đầu nhất, khó xử lý nhất. So với việc bà phải xử lý mười cái hợp đồng cùng lúc, thì cái này còn rắc rối hơn rất nhiều.

Hôm nay về đến nhà, bà đã thấy Thu Nhĩ đang yên lặng ngồi trên bậc thềm ngay cửa, hai tay ôm gối, cằm gác vào đầu gối, chờ bà về. Nhìn từ xa, cô ta như một cục bông tròn nhỏ nhỏ , vừa đáng thương lại vừa đáng yêu. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, khiến bà nhớ lại kỷ niệm từ nhiều năm về trước.

Công việc của bà và ông Thu trước giờ đều vô cùng bận rộn, thường xuyên bận đến nỗi cái tổ ấm bé nhỏ của mình cũng chẳng thèm chăm sóc gì. Mỗi lần tan học bé Thu Nhĩ cũng đều không muốn vào nhà, dù cho người giúp việc có khuyên bảo thế nào, con bé đều giống hôm nay, hai tay ôm đầu gối, ngoan ngoãn ngồi ở bậc thềm, nhất quyết đợi bọn họ về.

Hôm nay Thu Nhĩ tha thiết mong chờ đến tìm bà chính là muốn khoe thành tích của kỳ thi tháng này. Dù bà biết rằng Thu Giai nhĩ không thích cô ta , cũng chẳng muốn thấy cô ta, nhưng mà sao bà có thể nhẫn tâm từ chối Thu Nhĩ ở ngoài cửa được chứ? Tuy rằng làm vậy có khả năng sẽ không công bằng với Thu Giai Nhĩ, nhưng bà thật sự không thể tuyệt tình với Thu Nhĩ. Dù gì đấy cũng là đứa con bà nâng niu suốt mười bảy năm qua, bà thật không thể tuyệt tình được như Thu Giai Nhĩ. Trong ấn tượng của bà, Thu Nhĩ vẫn là cục tròn nho nhỏ chờ bà về nhà kia, muốn được bà quan tâm nhiều hơn, chỉ là cô gái nhỏ lương thiện, yếu đuối mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play