Sau khi Thu Giai Nhĩ thả chiếc cặp sách xuống thì cứ lẳng lặng khoanh hai tay trước ngực nhìn bọn họ diễn, đợi đến khi Lưu Yên nói xong chữ cuối cùng, cô mới nở một nụ cười như không cười hỏi: "Nói xong cả rồi chứ?"

Thu Nhĩ căm ghét liếc nhìn Thu Giai Nhĩ, nhưng mà biểu cảm trên mặt cô ta không hề thay đổi, nhanh chóng giấu đi sự căm ghét vừa rồi, vẻ mặt cô ta trông thật dịu dàng, giống một người chị gái tốt bụng dẫn đường cho hai đứa em gái nổi loạn, lạc lối trở lại con đường đúng đắn, dáng vẻ vắt chân lên nói: "Cậu cũng đừng mất kiên nhẫn quá, Mẹ... Dì Lưu cũng chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi."

Thu Giai Nhĩ ngồi xuống chỗ tay vịn của ghế sô pha, giọng nói còn mang theo một chút kinh ngạc giả tạo: "Tôi biết chứ, chỉ là trong lòng tôi còn có chút nghi hoặc."

Thu Nhĩ thuận tiện hỏi lại: "Nghi hoặc gì cơ?"

Thu Giai Nhĩ cười nhạt: "Cậu làm kiểu gì mà bài thi lại kém như vậy được nhỉ? Làm sao lại chỉ được có 659 điểm thôi vậy?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play