Bóng dáng cao lớn này sao lại trông giống Tần Cảnh Thừa quá vậy?

Anh ta đang nhìn người đàn ông trung niên đối diện đang khom lưng cúi đầu, hình như đang gọi Tần tổng....

Tần Mộc Vũ hít sâu một hơi, mẹ nó quả thực chính là hiện trường lật xe!

Không phải nói Tần Cảnh Thừa đi công tác sau, không phải nói đến ngày mai mới về nhà sau, vậy là hiện tại cô đang nhìn thấy quỷ sau!

Lần đầu tiên đi chơi thì đã bị tai nạn xe, ông trời còn có cho cô mặt mũi nữa hay không!

Vừa mới nãy còn quẩy như sắp bay lên trời, còn hiện tại phịch một tiếng té trở về trên mặt đắt.

Ai, đúng rồi, nếu không muốn bị phát hiện thì trước tiên là chạy mau!

Phía trước, đàn ông trung niên gấp đến nổi muốn xoay lòng vòng, hắn vẫn còn muốn bắt cô lại.

Trong lòng đã đem cấp dưới mắng sắp ngập đầy máu chó, đúng là một đám phế vật!

Chỉ là một nữ nhân mà tìm không thấy, hại hắn làm mất cơ hội đi lấy lòng Tần Cảnh Thừa.

Đang lau mồ hôi thì nhìn thấy người phía sau Tần Cảnh Thừa, đó chẳng phải là bông hồng nóng bỏng nhảy múa cuồng nhiệt khi nãy sau hình như đang muốn rời đi.

Đàn ông trung niên vui mừng khôn xiết, "Tiểu thư, xin đợi một chút!"

Tần Mỗi Vũ, “……”



Con mã này!

Tần Cảnh Thừa nghe vậy quay đầu, vừa lúc nhìn thấy đuợc một sườn mặt quen thuộc nhưng lại nhanh chóng biến mất ngay chỗ ngoặt.

Chỉ là thoáng nhìn cũng không rõ ràng.

Tần Mộc Vũ nhanh chóng rời khỏi Bất Dạ Thành, chạy đến ven đường chặn một chiếc xe lại vội vàng trở về nhà.

Trên xe, Tần tiểu thư có chút khẩn trương, không biết có bị Tần Cảnh Thừa nhìn thấy cô hay không?

Xe chạy rất chậm, cảm giác luôn có một ánh mắt nhìn trộm rõ ràng, Tần Mộc Vũ có chút không kiên nhẫn, ngẩng đầu, liền thấy tài xế nam vẫn đang nhìn lén cô qua kính chiếu hậu.

Tần tiểu thư buồn bực dùng một chân đá vào ghế điều khiển, "Lo lái xe của anh đi, nhìn cái gì mà nhìn!"

Tài xế sợ tới mức cả người run lên, nhanh chóng ngồi thẳng người lại rồi tập chung lái xe.

Thời điểm cô xuống xe, tài xế hạ cửa kính xuống quay sang nói với Tần Mộc Vũ một câu, "Tiểu thư, xin lỗi cho tôi nói thẳng, cái tính khó chịu này của cô thật sự không hợp với dung mạo của cô đâu."

Tần Mộc Vũ nhẹ nhàng cười, "Đó là do cái diện mạo này của anh không xứng để có đuợc tính tình tốt của tôi."

Một kẻ chuyên nhìn lén người khác mà còn muốn cô tỏa ra thái độ ôn hòa nữa chứ.

Từ đường nhỏ đi về tới Tần gia, vừa đúng lúc nhìn thấy xe của Tần Cảnh Thừa đã chạy vào cổng lớn Tần gia, doạ cho Tần Mộc Vũ đổ đầy mồ hôi lạnh, vẫn là chậm một bước!



Tần Cảnh Thừa trở về nhanh như vậy, chắc chắn đã nghi ngờ cô, nếu anh ta lên lầu mà không nhìn thấy cô, khẳng định coi như xong!

Tần Mộc Vũ cắn răng một cái, trực tiếp đi vòng qua cổng lớn, cởi giày chuẩn bị tư thế trèo tường đi vào.

Vốn tính là sẽ vào nhà trước Tần Cảnh Thừa, lại không nghĩ tới cô chỉ mới trèo vào trong sân liền nhìn thấy Tần Cảnh Thừa đang cầm chìa khóa mở cửa biệt thự.

Tần tiểu thư lại chậm một bước, "....."

Thật sự tuyệt vọng a.

Ngẩng đầu nhìn phòng của cô, là lầu hai, cũng không cao lắm.

Giật giật cổ, đời trước đã làm nhiều chuyện như đầu trộm đuôi cướp, chỉ là việc bò cửa sổ thôi mà nên không thành vấn đề, nhưng mà không biết cái thân thể này linh hoạt tới mức nào, có thể bò lên đuợc không đây.

Đem giày cao gót móc vào lưng váy, sau đó cọ cọ ba cái đã bò lên tới nơi nhưng cửa sổ đã bị đóng chặt, không vào được.

Tình huống khẩn cấp, Tần Mộc Vũ cũng không nghĩ nhiều, cầm lấy giày cao gót đập phịch một tiếng đã làm cửa sổ vỡ nát.

Cô vừa mới phi vào phòng xong là đã nghe thấy tiếng gõ cửa!

Tần Mộc Vũ sợ chết khiếp, người đàn ông này quả nhiên đã nghi ngờ cô!

Chạy như điên vào phòng tắm, vừa đi vừa tháo khuyên tai xuống ném qua một bên, sau đó lấy một áo choàng tắm dài khoát lên người, rồi cô lại xịt một ít nuớc hoa để che đi mùi rượu.

Cô không có thời gian để tẩy trang phần trang điểm trên mặt, đưa tay cầm lấy miếng mặt nạ rồi đấp lên trên mặt, sau đó thản nhiên mà đi ra mở cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play