Rõ ràng anh đã nhượng bộ vì cái mục tiêu và nguyện vọng gọi là to lớn của cô, nhưng Thịnh Dịch Hàn khiêu khích trắng trợn như vậy khiến ngữ điệu của anh không hòa nhã nổi.

 

“Thật sao? Vậy em phải nhanh chóng bàn giao mấy dự án trong phòng giao dịch mới được.

 

Tối nay có vài cấp dưới và trợ lý trong phòng giao dịch đến chỗ Hạ Điểm, đúng lúc em phải gọi video, sẵn tiện báo cho bọn họ một tiếng.” Đối mặt với khuôn mặt không mấy dễ chịu của Lục Cẩn Phàm, Hạ Mộc Ngôn bày ra dáng vẻ chủ động làm hòa, bước lên trước ôm lấy cánh tay anh.

 

Lục Cẩn Phàm lạnh lùng liếc cô một cái, thấy cô không vì chuyện của Thịnh Dịch Hàn mà có biểu hiện khác thường, vì vậy anh hờ hững nói: “Máy tính đang mở, em đi đi.” Hạ Mộc Ngôn nhìn đồng hồ, thấy đã gần đến giờ hẹn với bọn Hạ Điềm, còn Lục Cẩn Phàm thì có vẻ như định bỏ qua cho cổ, không thèm so đo nữa, vì vậy, cổ bật cười, bước lên trước ôm lấy cổ anh, kéo xuống, hôn lên môi anh một cái.

 

Hôn xong, Hạ Mộc Ngôn sợ anh sẽ trở tay ném cô lên giường nên lập tức tách ra, ba chân bốn cẳng chạy vọt vào phòng sách.

 

Hạ Mộc Ngôn ngồi trước máy tính, mở cuộc họp video với bọn Hạ Điểm.

 

Dựa theo thời gian chương trình học, ngày kia cô đã phải xuất phát đến thành phố T.

 

Tuy rằng ba tháng học tập qua đi rất nhanh, nhưng bây giờ phòng giao dịch đang trong giai đoạn phát triển.

 

Đây là tất cả tâm huyết của cô, cô nhất định phải bàn giao cẩn thận.

 

Bởi vì Lục Cẩn Phàm thường phải mở cuộc họp video với các công ty đối tác nước ngoài, cho nên máy tính và camera trong phòng sách của anh có độ nét rất cao.

 

Từ phía Hạ Điềm mà nhìn thì giống như Hạ Mộc Ngôn đang ngồi ngay đối diện với bọn họ vậy.

 

Trong lúc tiến hành hội nghị, Hạ Điềm cầm bản dự án thiết kế mà Tiểu Bát đưa cho: “Cậu cứ yên tâm mà đi.

 

Ba tháng này, mình nhất định sẽ giúp cậu giữ vững vị trí phòng giao dịch bất động sản tiêu thụ hàng đầu tại Hải Thành.

 

Mình đã xem qua các mảnh đất xây dựng và bất động sản cậu đã thu mua và hàng loạt kế hoạch sắp tiến hành, tầm nhìn của cậu quả rất độc đáo.

 

Cậu đã trải sẵn nền móng tốt như vậy, mình chẳng cần phải tốn nhiều công sức, chỉ cần yên vị bảo vệ những thứ phòng giao dịch đang có là đủ.

 

Cậu phải có lòng tin với bọn mình.”

 

Một tay Hạ Mộc Ngôn chống cằm, nhìn bọn họ: “Lòng tin thì chắc chắn có, vị trí địa lý Hải Thành rất thuận lợi, về mặt tiêu thụ thì mình không vội.

 

Bây giờ, điều quan trọng nhất là bộ phận Nhân sự của phòng giao dịch.

 

Cậu giúp mình trông chừng người mà phòng Nhân sự sắp tuyển dụng, không cần quá nhiều người, nhưng phải chắc chắn dùng được.” Sao đó bọn họ thảo luận ngắn ngọn về không gian phát triển của phòng giao dịch.

 

Mấy đồng nghiệp đang ở chỗ Hạ Điềm chỉ ra một vài vấn đề nhỏ đã bị bỏ sót trong các hoạt động và một vài phương diện khác của phòng giao dịch.

 

Hạ Mộc Ngôn cũng nghiêm túc thảo luận với mọi người làm thế nào để nâng cao tỷ lệ chuyển đổi vốn lưu động của bất động sản dưới tên phòng giao dịch và tài nguyên hiện có, mà vẫn đảm bảo không bị tổn thất, hơn nữa còn phải làm thể nào để tăng độ linh hoạt.

 

Bàn bạc một hồi, ánh mắt Hạ Điềm trong màn hình đột nhiên trợn tròn, gương mặt Tiểu Bát đang nhìn Hạ Mộc Ngôn của cũng chấn kinh.

 

Hạ Mộc Ngôn khó hiểu, nhìn bọn họ vài lần.

 

Cô theo bản năng xoay đầu lại, thì ra Lục Cẩn Phàm đã vào phòng lúc nào không hay.

 

Anh đứng đây, trên tay còn cầm ly nước sôi mà chị Trần đưa đến.

 

Bây giờ nước đã ẩm vừa phải, chiếc ly thủy tinh khúc xạ ánh đèn ấm áp.

 

Anh có vẻ như không định làm gián đoạn cuộc họp của cô.

 

Kết quả là toàn bộ cặp mắt của mọi người trong màn hình đối diện đều đang nhìn thẳng về phía này…

 

Tiểu Bát ở bên kia bất chợt cảm thán: “Không ngờ lúc còn sống, em lại có thể gặp được Lục tổng hàng thật giá thật!”

 

Hạ Mộc Ngôn: “…”

 

Người đàn ông chỉ cần im lặng đứng đó đã thu hút tất cả sự chú ý kia thật sự rõ ràng là Lục Cẩn Phàm!

 

Trước giờ bọn họ chỉ nghe tên chứ chưa từng gặp mặt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play