Lục Cẩn Phàm nhà cậu không xót à?” Xót thì làm được gì chứ, thật sự chỉ trách mình quá sơ suất.”Hạ Mộc Ngôn nhớ ngày hôm qua Tần Tư Đình dạn chỉ cần quấn bằng một ngày, sau đó đều đặn bôi thuốc hàng ngày là được.
Vì vậy cô vừa từ từ cố hết sức cởi băng gạc ra vừa kể tóm tắt chuyện bưu phẩm chuyển phát nhanh ngày hôm qua cho Hạ Điểm nghe.
Hạ Điềm nghe một lúc, vì bây giờ ngồi trong xe taxi có người ngoài nên cô không lên tiếng.
Đến khi xuống xe, Hạ Điểm gọi người mang hành lý lên trước rồi mới đứng ngoài nhìn Hạ Mộc Ngôn hỏi: “Chuyện bưu phẩm này cho thấy rõ ràng có tình địch đang cố tình đe dọa cậu đấy! Ai vậy, dám to gan gửi thứ này đến phòng giao dịch cậu? Đây chẳng phải là trắng trợn khiêu khích không kiêng dè gì sao?” Hạ Điềm nói xong thì nghiêm nghị quay người lại nhìn Hạ Mộc Ngôn: “Tình địch của cậu, trừ An Thư Ngôn ra, cậu còn biết ai nữa?” Chuyện to lên thành hai chữ tình địch này khiến Hạ Mộc Ngôn không thể không suy nghĩ sâu xa.
“Nếu là bưu phẩm chuyển từ Mỹ về thì không liên quan đến Hạ Mộng Nhiên…
Còn bên Mỹ…” Hạ Mộc Ngôn thoáng do dự: “Ngoại trừ An Thư Ngôn, mình thật sự cũng không biết còn có thể là ai…” Hạ Điềm ra vẻ chỉ tiếc không rèn sắt thành thép: “Có người dòm ngó miếng mồi ngon là chồng cậu mà cậu không biết hả?”
“Rốt cuộc cậu có biết Lục Cẩn Phàm có người phụ nữ khác ở trong nước và nước ngoài không vậy?”
“Mình không rõ lắm, chỉ nói bóng nói gió nên không thể xác định là thật hay giả.” Hạ Điềm đảo mắt lên trời: “Loại chuyện này mà cũng không biết? Ngôn Ngôn, cậu thật sự tin tưởng anh ta đến mức nào hả? Đàn ông cực phẩm có thể nhìn chứ không được sờ như Lục Cẩn Phàm thì có biết bao nhiêu phụ nữ muốn được ngủ cùng? Chuyện này cậu cũng không thèm để ý à?”
“Nhưng mình tin anh ấy mà.”
“Tin tưởng thì được cái khỉ khô gì! Bây giờ tình địch đã mang dao quăng trước mặt cậu rồi.
Con búp bê bị tách rời lại còn găm dao lần này chính là để đe dọa nguyền rủa cậu đấy! Lần sau còn không biết là cái gì nữa đây! Chuyện này cậu phải điều tra cho rõ.
Lục Cẩn Phàm ở Mỹ lâu như vậy, với anh ta mà nói, An Thư Ngôn cũng chỉ là người phụ nữ môn đăng hộ đối mà ba anh ta ngấm ngầm áp đặt mà thôi.
Coi như anh ta không đồng ý nghiêm túc với An Thư Ngôn, nhưng chẳng lẽ anh ta chưa từng có người phụ nữ nào khác sao? Hoặc là những phụ nữ hau háu nhìn anh ta nữa thì sao! Gửi con búp bê mặc váy cưới đến chứng tỏ người đó đang ôm mối hận sâu sắc vì cuộc hôn nhân của hai người! Đây chẳng phải tình địch khiêu chiến thì còn có thể là cái gì chứ?”
“Được rồi được rồi, vào nhà đã, cậu nói làm mình nổi hết cả da gà lên rồi đây này…” Hạ Điểm không chịu đi vào, tiếp tục đứng ngoài cửa nói: “Lục Cẩn Phàm có đối xử tốt với cậu như thế nào đi chăng nữa thì anh ta cũng là một người đàn ông trưởng thành.
Trước khi hai người hết hồn, không thể nào có chuyện anh ấy không có đến cả một mối tình đầu chứ?”
“…
Không biết.” Hạ Điềm cũng bị cô chọc giận: “Ngôn Ngôn, mình nói với cậu rồi.
Nếu cậu còn cứ rộng lượng như thế thì sau này có phụ nữ sắp đến giường anh ta cậu cũng không biết đâu! Lục Cẩn Phàm chính là nam thần của vô số thiếu nữ chưa chồng ở Hải Thành, thậm chí ở trong nước.
Bây giờ anh ta là Tổng Giám đốc Lục thị, là trưởng tốn nhà họ Lục.
Sau này nếu anh ta về Mỹ tiếp nhận Shine thì càng có nhiều phụ nữ lao vào anh ta như cá diếc thấy mồi.
Đến lúc đó cậu có giơ vợt đánh ruồi ra thì cũng không ngăn được đám phụ nữ trước mặt anh ấy đâu!”
Hạ Mộc Ngôn: “…”
“Trước kia trong lòng cậu vẫn còn có khúc mắc với cuộc hôn nhân này, nhưng dù sao đó cũng là trước kia.
Bây giờ cậu đã muốn vui vẻ ở bên cạnh Lục Cẩn Phàm thì phải hiểu rõ toàn bộ quá khứ của anh ấy.
Nếu không lại xảy ra chuyện như vừa rồi thì cậu phải làm gì? Tình địch cũng đã gửi đồ như vậy đến để đánh tiếng, mà cậu thậm chí còn không biết đối phương là ai.
Địch ở trong tối, ta ở ngoài sáng, như vậy sẽ mất lợi thế rất nhiều!”
Hạ Điềm lôi kéo cô khuyên bảo hết nước hết cái.
Hạ Mộc Ngôn vừa kéo Hạ Điền vào nhà vừa nói: “Mình đã biết từ lâu rồi.
Phụ nữ thích anh ấy không phải là ít.
Đừng nói là ở Mỹ, kể cả ở Hải Thành thôi cũng đã có biết bao nhiêu thiên kim danh giá không ưa gì mình, không ít người chỉ ước mình mau chóng biến mất đi.”
“Nhưng người dám trắng trợn đe dọa cậu không kiêng dè thì tuyệt đối có quan hệ không đơn giản với anh ta! Mình biết Lục Cẩn Phàm vẫn rất chiều chuộng cậu.