Người phụ nữ lúc này hiển nhiên bị dọa sợ vỡ mật. Vốn dĩ còn có thể cứng rắn đứng lên, nhưng lời nói của Quách Văn Phúc giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà gầy, hoàn toàn khiến cô ta mất đi thái độ. Có lẽ kể từ sau cái chết của Cao Đông Lan, cô ta đã nhận thấy điều gì đó, mấy ngày nay tinh thần vẫn luôn trong trạng thái khẩn trương cao độ. Bây giờ sự hoài nghi trong lòng bị cảnh sát bày ra bên ngoài, cảm giác sợ hãi từng trận từng trận đập vào trái tim mỏng manh của cô ta, khiến cô ta cảm thấy có chút thở không nổi.
Dựa lưng vào ghế sô pha phía sau, cô ta ngẩng cao đầu, thở dốc. Chỉ cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, cuối cùng trong lúc vô ý dùng khóe mắt liếc nhìn chân hai người vẫn đang an ổn ngồi trên ghế bên cạnh. Cô ta hao hết sức lực toàn thân nhanh chóng bò đến, dừng lại trước đôi giày da hưu nhàn của người đàn ông. Cô ta không chút nghĩ ngợi vươn tay túm chặt lấy ống quần đối phương, trong miệng đau khổ cầu xin: “Cứu tôi, tôi không muốn chết, tôi không muốn chết!”
Ngôn Thiếu Huy cúi đầu, nhìn người lúc này đang bò dưới chân mình, giữa hai đầu lông mày hiện lên vẻ khó chịu. Anh đang muốn đứng dậy rút ống quần từ trong tay cô ta ra, Diệp Yên Nhiên ở một bên lại giành trước một bước đứng lên, tiến tới trực tiếp luồn tay xuống hai bên nách cô ta kéo người sang bên cạnh.
Hai cái đùi của Chung Thiến Thiến hoàn toàn không nghe lời, rõ ràng cô đã nâng người dậy, vừa buông tay người lại trượt xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT