“Lời này không phải nên là tôi hỏi cô sao? Các người thân là cảnh sát, lại hỏi một công dân bình thường ở một thành phố nhỏ như tôi là người chết như thế nào. Nếu là tôi biết, tôi cũng đi làm cảnh sát, còn cần đến các người hả?” Chung Thiến Thiến không chút khách khí trả lời lại một cách mỉa mai, có vẻ như vẫn định đến chết cũng phải khiêng đến cùng: “Ban đầu khi phát hiện Lan Lan chết, chính là cảnh sát báo cho tôi biết, thề son thề sắt nói là cô ấy tự sát. Tôi tin, sau đó thì sao? Lúc này lại chạy đến trước mặt tôi nói cô ấy không phải chết vì tự sát, vậy hơn một tháng trước đó cảnh sát đã làm gì? Cứ như vậy trơ mắt nhìn hung thủ giết hại Lan Lan ung dung ngoài vòng pháp luật?”

Đối với sự sắc bén lạnh lùng của người phụ nữ, Diệp Yên Nhiên đều không chút để bụng. Thậm chí khi đối mặt với những lời chất vấn này, mí mắt vẫn chưa chớp một cái. Bởi vì trong lòng cô rõ ràng, đối phương hiện tại rõ ràng đã là một con thú bị vây đến đường cùng, vẫn đang làm chống cự cuối cùng và không có ý nghĩa.

“Nếu tôi nói cho cô, Quý Nghênh và Địch Quỳnh thật sự đã bỏ mình, cô sẽ còn giữ cái thái độ như hiện tại này ư?” Diệp Yên Nhiên nhìn như đang cười, trên thực tế ánh mắt lại lạnh như băng, tầm mắt không có chút độ ấm dừng ở trên khuôn mặt người đối diện.

“Cô chơi chưa đủ à? Vừa mới ở bên ngoài cũng đã dùng biện pháp này rồi đó, chị à!” Chung Thiến Thiến cười nhạo một tiếng, nâng mắt lên muốn tiếp tục châm chọc. Nhưng những lời còn lại sau khi nhìn thấy rõ vẻ mặt của Diệp Yên Nhiên, đều bị mắc kẹt ở cổ họng. Cô ta lại liếc nhìn Ngôn Thiếu Huy, người từ khi bắt đầu vẫn chưa từng lên tiếng, muốn nhìn ra chút manh mối trên khuôn mặt đối phương, nhưng không thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play