“Đánh cược cái gì?” Liêu Gia Lương hỏi.
"Đánh cược xem anh có thể tìm được cái khăn tắm mà anh đã dùng để lau người hay không." La Chí Cương kỳ quái liếc mắt nhìn hắn ta: "Bằng không, anh muốn đánh cuộc cái gì? Không phải tôi đã nói với anh rồi sao, anh không thể hành động như một con con người bình thường bị thương thì đi gặp bác sĩ được à? Lại còn chạy về lấy khăn tắm để lau, thế mà lại không bị nhiễm trùng thật đúng là đáng tiếc mà. Chuyện tới nước này, vì để loại bỏ mối nghi ngờ trên người anh, còn muốn chúng tôi lại phải chạy tới phủi mông cho anh à."
"Tôi ...!” Liêu Gia Lương muốn phản bác, nhưng lại bị nghẹn họng, phải một lúc lâu sau mới lôi hết tài văn chương lai láng ra hùng hùng hổ hổ lần nữa mở miệng nói: "Nếu tôi biết rằng mọi chuyện sẽ thành ra như thế này, ngay cả khi có bị chảy máu đến chết tôi cũng sẽ không di chuyển không đụng vào bất cứ thứ gì trong phòng của Vạn Chung! Ai mẹ nó có thể nghĩ đến điều này chứ? Hắn ta giết người, còn lấy khăn tắm lau máu của tôi? Điều này có hợp lý hay không?"
Tình huống trước mắt thực sự là một sự kiện xác suất vô cùng nhỏ, không ai có thể đoán trước được điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT