Không gian chật hẹp bên trong quán bar vào rạng sáng lúc hai giờ, đã đông nghịt người.
Năm thành viên của Tổ điều tra đặc biệt từ khi lên tàu du lịch đến giờ, khó khăn lắm mới có thể cùng nhau tập hợp lại, chiếc hộp các tông dùng để che chắn tầm nhìn kia đang run lẩy bẩy, vô cùng khó khăn mà lắc lư hai cái, cuối cùng lại không một tiếng động lặng lẽ mà rơi xuống. Dựa vào ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn trong tay Bành Đức Dũng, Diệp Yên Nhiên không hề chớp mắt nhìn chằm chằm người mà đã lâu rồi không thấy bóng dáng đâu Tưởng Hoài An, đôi môi đỏ mọng vốn đang mím chặt, nhưng lại không thể nào kìm chế được nụ cười trên khóe mắt.
Nhân viên làm việc trên tàu du lịch dành phần lớn thời gian trong ngày ở bên ngoài, bởi vì tùy thời tùy lúc luôn phải chú ý đến động tĩnh xảy ra trên boong tàu và hành lang ngoài trời, tránh cho hành khách xảy ra bất kỳ một tai nạn ngoài ý muốn nào. Liền cứ như vậy chỉ trong khoảng hai đến ba ngày, Tưởng Hoài An làn da toàn thân đã đen đi mất mấy tông, trên cánh tay và cổ đều có những vết cháy nắng đỏ bừng, chẳng qua…
Cứ như vậy, ngược lại cái đầu nhẵn nhụi kia hiện tại lại có chút vô cùng bắt mắt, bởi vì bình thường đều có mũ che lại, cho nên giờ mới xuất hiện sự đối lập này, quả thực hiện giờ trông nó vừa trắng lại còn vừa phát sáng. Không biết có phải là do trong lòng cô quá để ý hay không, chỉ thấy mỗi lần đèn pin của Bành Đức Dũng chiếu vào, ánh sáng phản chiếu lại làm cho cả không gian xung quanh đều sáng lên không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT