Tác giả : Lập Lập ( Lập Yết Hạ )
Chap 29 : Là ai ??
Thất Nghị đưa tay bóp trán , dưới nhà xảy ra chuyện gì mà ồn ào thế này ?? Anh lơ đễnh đứng dậy , đầu óc đột nhiên choáng váng , bụng nóng đến rát . Miệng anh vẫn còn đầy mùi rượu .
Anh vịn tường vào phòng tắm vặn vòi nước . Hất nước lên mặt , anh lấy lại chút tỉnh táo . Lập tức nhớ ra chuyện hôm qua , ánh mắt ảm đạm chứa chan phiền muộn .
Đám người hầu vừa thấy cậu chủ bước xuống liền đứng sang hai bên cúi đầu chào . Anh phất phất tay rồi đưa lên xoa trán . Quả thật đầu đau như búa bổ .
Thất Nghị đi sofa , gật đầu chào . Vẻ mặt song rất bình tĩnh , anh điềm đạm nói như chưa chuyện gì xảy ra :
-“ Mọi người đến đây có chuyện gì ?? ”
Phúc Khôi nhìn thấy Thất Nghị không hề lo âu hay bàn đến việc con gái họ bỏ đi . Lời nói ông vốn rất nhẹ nhàng nhưng lọt vào tai người khác như một mũi nhọn :
-“ Đứa bé này chọn người để làm hợp đồng hôn nhân thì cũng đâu cần phải chọn loại người như thế này chứ ?? ”
-“ Cha .. ”
-“ Đừng gọi tôi là cha , thật khó nghe ”
Ông lập tức cầm xấp báo quăng trước mặt Thất Nghị . Thất Nghị cầm lên lật từng tờ xem , mặt anh vội xám đi . Các tờ báo đều đưa tin về hôn nhân của anh và cô , thật chí họ còn đứng đầu các mục của tờ . Mắt anh đán chặt vào tờ báo , mặt biến sắc rõ rệt .
-“ Quả thật là cậu rất lợi hại , chưa ly hôn cùng con gái tôi mà lập tức đưa cho bọn chó săn một lượng tin không nhỏ . Cuộc hôn nhân của cậu chỉ là bản hợp đồng cùng con tôi thì bây giờ chấm dứt đi ”
Luật sư Lý đứng đằng sau vội đi lên phía trước rút đơn ly dị đã có sẵn chữ ký của Nhược Di . Ông nhìn thấy Thất Nghị đằng đằng sát khí vội lui về phía sau rồi nói :
-“ Hôm qua tôi có đưa cho cậu lá đơn rồi nhưng sẵn tiện cậu có thể ký vào đây . Cậu yên tâm , bên chúng tôi sẽ giải quyết gọn gàng mà không cần phải ra tòa hay các thủ tục phiền phức ”
Từ đầu tới cuối Hoạn Nhi đều ngồi yên bên cạnh Thất Nghị , khẽ lay cánh tay anh nói :
-“ Chị ta đã bỏ anh mà đi , anh còn luyến tiếc gì nữa . Mau chóng ký đi .”
Nói xong liền cầm bút đặt lên tay Thất Nghị , Hoạn Nhi cắn môi chăm chú nhìn anh . Đột nhiên Thiên Hà bật cười to :
-“ Không hổ là hồ ly tinh ”
Hoạn Nhi nghe thấy bà mắng người lập tức xù lông :
-“ Mụ già kia , bà nói ai thế ?? ”
Thiên Hà nhếch môi lên cười khẩy , bà chẳng đáp lại một lời làm Hoạn Nhi tức giận trong lòng . Thất Nghị chẳng đếm xỉa gì tới tờ đơn ngước đầu hỏi luật sư Lý :
-“ Nếu tôi ký vào đây , tức nghĩa chúng tôi chẳng còn mối quan hệ nào nữa ?? ”
Luật sư Lý ngỡ ngàng trước câu hỏi . Tên này có cần phải thế không ?? Vừa mới nhận 10% cổ phần lập tức muốn cắt đứt quan hệ . Dẫu sao chỉ cần hắn ký là được , luật sự mau chóng gật đầu :
-“ Dạ đúng vậy ”
-“ Vậy thì .. ”
Thất Nghị cố ý nói , anh xoay thân viết , chiếc ngòi bút xuất hiện . Động tác vô cùng chậm rãi . Hoạn Nhi nhìn anh quyết định ký lập tức trong lòng vui vẻ đến nỗi quên bực dọc khi nảy . Nhưng đến phút cuối anh lại cố ý thả chiếc bút rơi xuống chân rồi đưa tay cầm bản hợp đồng lên .. Âm thanh nhỏ nhẹ khiến mọi người sửng sốt “ rẹttttt ” , tờ giấy bị anh xé làm đôi . Giọng anh lạnh lẽo , nhàn nhạt phát ra :
-“ Tôi sẽ ly hôn nếu cô ấy dám đứng trước mặt tôi đề nghị . Còn không .. ”
Anh đứng dậy , đút hai tay vào túi quần thong thả đi lên phòng . Đứng trước cửa anh , đôi mắt lạnh lẽo hằn hằn sát khí :
-“ Lâm Nhược Di suốt đời là vợ của tôi ”
Cánh cửa đóng sầm .
..
Thất Nghị đứng trước bàn làm việc , tay vuốt lấy khung hình . Bức ảnh này là lúc cả hai người đang du lịch Hà Lan tại Làng Zaanse Schans . Anh đặt khung hình xuống rồi nhanh chóng móc điện thoại ra :
-“ Thiết Kính , cậu cho tôi mượn người .. Tôi cảm thấy bên đó chắc chắn biết được tung tích Nhược Di .. Cho người của cậu theo dõi cả những người hay ra vào tứ viện đó nữa .. Còn nữa , tạm thời tôi không thể đến công ty .. Được rồi , có gì nói sau ”
Anh chăm chú nhìn vào tờ giấy trên tay , nhanh chóng gấp lại rồi nhét vào túi . Hoạn Nhi đang định gõ cửa phòng thì thấy anh cầm chiếc áo khoác đen đi ra . Hoạn Nhi lật đật chạy theo nắm lấy tay anh hỏi :
-“ Nghị Nghị , anh đi đâu thế ?? ”
Thất Nghị xoay người , cố gắng mỉm cười đáp :
-“ Hoạn Nhi , hiện giờ tập đoàn gặp nhiều phiền toái nên anh rất bận rộn ”
Hoạn Nhi nửa tin nửa ngờ , nhìn Thất Nghị rời đi . Hoạn Nhi móc túi lấy điện thoại , cô sững sốt . Cổ phiếu Vương Thị đang giảm mạnh sao ??
..
-“ Bệnh viện Hoa Vũ sao ?? ”
-“ Ừm , trên giấy nó ghi đây ”
-“ Tiêu Du Đằng , bệnh viện Hoa Vũ . Chẳng lẽ là .. ”
Du Đằng cởi áo khoác ra chuẩn bị đi ăn trưa thì điện thoại đổ chuông . Anh nhìn màn hình điện thoại rồi vui vẻ bắt máy :
-“ Triệt Đông , anh gọi em có chuyện gì sao ?? ”
Du Đằng vốn là đàn em thân thiết của Triệt Đông từ hồi học Đại Học cho đến bây giờ .
-“ Em ăn trưa chưa ?? Nếu chưa thì đi cùng anh ”
-“ Được . Vậy hẹn ở chỗ cũ ”
Triệt Đông cùng Thất Nghị nhanh chóng lái xe tới “ Cổ Ngư ” , quán này không nổi tiếng nên cũng không đông mấy . Triệt Đông mau chóng tìm chỗ ngồi , còn Thất Nghị ngồi đằng sau Triệt Đông để tránh bại lộ .
Du Đằng vừa bước vào quán lập tức thấy Triệt Đông đang nhìn thực đơn . Du Đằng tiến lại gần vỗ vai Triệt Đông rồi ngồi xuống . Trên bàn ăn nồi lẩu bốc khói nghi ngút , một lát xong Du Đằng mới mở miệng :
-“ Hôm nay không phải cuối tuần tại sao lại gọi em ?? Có chuyện gì sao ?? ”
-“ Ừm , anh có một chuyện muốn hỏi ”
Du Đằng đặt chén xuống lấy khăn lau miệng , rồi cầm ly nước lọc bên cạnh nhấp môi .
-“ Là chuyện gì ?? ”
-“ Em biết người tên Lâm Nhược Di chứ ”
Du Đằng nghe đến cái tên này liền gật đầu nói :
-“ Em biết chứ , cách đây không lâu em vừa thực hiện ca cấp cứu cho cô ấy . Mà sao anh biết cô gái đó ?? ”
-“ Nhược Di là bệnh nhân của anh , mấy lần trước đều do chính tay anh cấp cứu cho cô ấy . Còn em trước giờ sao lại nhớ tên bệnh nhân kỹ thế ?? ”
-“ Nói thật thì .. ”
-“ Thì sao ?? ”
-“ Em rất thích cô ấy ”
-“ Gì cơ ?? ”
Nhìn vẻ mặt khó tin của đàn anh Triệt Đông , Du Đằng khẽ cười lặp lại lần nữa :
-“ Em thích cô ấy .. nhưng thật đáng tiếc là đã .. có chồng ”
-“ Thôi đi . Cách đây 2 ngày anh vừa về nước , cô ấy có đến gặp anh . Bụng cô ấy .. ”
Triệt Đông cố ý ngừng lại dò phản ứng của Du Đằng , Du Đằng chẳng mảy may nghĩ ngợi nhiều , cũng chẳng đề phòng tên đàn anh gian xảo này liền nói toạc lo lắng trong lòng ra :
-“ Đứa bé trong bụng có vấn đề gì hay vết thương trở nặng ?? ”
Triệt Đông trong lòng kinh ngạc thốt không nên lời nhưng mau chóng lấy lại sự điềm tĩnh . Nếu Du Đằng biết anh cố tình , chắc chắn hắn sẽ giận đến không nhìn mặt người anh em . Triệt Đông cất giọng phân vân nói :
-“ Cô ấy đột nhiên đến gặp anh và nói dạo gần đây thường xuyên bị rất đau nhưng may mắn là đứa bé không sao . Chỉ có vết thương là bị nhiễm khá nặng ”
-“ Tình trạng sức khỏe của cô ấy như thế nào rồi ?? ”
-“ Cũng ổn rồi . Nhưng mà em có biết tin gì của đêm đó không ?? ”
Nhắc đến chuyện này , Du Đằng có vẻ thận trọng . Mắt anh ngó nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng kể .
Du Đằng tạm biệt anh rồi trở về bệnh viện , đợi một lúc sau có cuộc gọi đến . Triệt Đông đứng dậy đi lại phía đậu xe .
Thất Nghị đeo kính mát nằm dài ở phía ghế sau , đi một quãng rồi anh mới nhảy lên ghế lái phụ ngồi .
Vì tránh bại lộ nên Triệt Đông đã dặn Thất Nghị chỉ ngồi một lát rồi nhanh chóng rời đi . Lấy chiếc bút trên túi áo gỡ xuống đưa cho Thất Nghị , anh lấy chiếc thẻ nhỏ gắn vào chiếc laptop .
Âm thanh phát ra nhịp nhàng nhưng vài ba chỗ lại ngắt quãng rồi lại tiếp tục phát ra . Thất Nghị chăm chú nghe không bỏ sót một câu . Chỉ một lát sau khuôn mặt trắng bệt rồi lại chuyển thành xám xịt rồi lại đen xì . Triệt Đông tay giữ chạy vô lăng , lâu lâu lại nghía qua khuôn mặt hắc ám của Thất Nghị . Thất Nghị không thể nghe tiếp được nữa liền tắt nguồn rồi quăng chiếc laptop ra đằng sau xe . Triệt Đông dự đoán được trước anh sẽ nổi điên như thế này nhưng không khỏi giật mình .
-“ Thất Nghị , cậu bình tĩnh lại đi ”
-“ Người đó không thể nào là nó được ”
-“ Tớ cũng mong là như vậy nhưng bây giờ chúng ta hoàn toàn không biết được sự thật ”
Thất Nghị nhanh chóng bình tĩnh rồi cầm điện thoại gọi đi . Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy :
-“ Có chuyện gì sao ?? ”
-“ Có một người .. chúng ta cần phải .. theo dõi ”
Thiết Kính đang ký bản xét duyệt lập tức dừng bút bảo thư ký ra ngoài rồi nghiêm giọng hỏi :
-“ Là ai ?? ”
..