Nhìn Hiên Vương thân mật không che dấu chút nào, trong lòng công chúa càng thêm khó chịu, nàng nổi giận nhìn cánh tay Hiên Vương đang ôm lấy Lộ Nhi, ổn định lại tinh thần, cả giận nói:
“Không có phụ mẫu chủ hôn , không tính. . . . . .”
Đúng, phụ mẫu của Hiên Vương cũng chỉ có Hoàng thái hậu thôi, Hoàng thái hậu không có mặt nên không tính.
“Ai nói không có phụ mẫu chủ hôn? Phụ mẫu Lộ Nhi tự mình chủ trì, ca ca của nàng dự lễ, nếu như công chúa có nghi ngờ, có thể tự mình qua đó hỏi thử. . . . . .”
Hiên Vương lạnh lùng cười một tiếng, cánh tay ôm Lộ Nhi khẽ dùng lực, thanh âm cũng có chút không vui mừng:
“Lộ Nhi, về sau nếu đi ra ngoài nên mang thêm mấy người, ở bên ngoài vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. . . . . .”
Không phải là hắn đang tuyên bố rằng nàng rất nguy hiểm sao? Công chúa ủy khuất, đáng thương nhìn Hiên Vương ——
Nàng cho tới bây giờ chưa từng làm chuyện gì gây bất lợi cho Lộ Nhi, hắn tại sao có thể, tại sao có thể nói mình như vậy?
Thật là quá đáng, thật là quá đáng!
Mặc dù Hiên Vương là người thương hương tiếc ngọc, nhưng người hắn thương tiếc không phải là nàng!
Ôm lấy Lộ Nhi, hai người hạnh phúc rời đi, còn lại một mình công chúa căm hận nhìn bóng lưng của họ, không thể tự tay giết nữ nhân đã đoạt đi hạnh phúc của nàng,
“Lộ Nhi, sau này đừng đến gần nàng ta, nàng ta không đơn giản!”
Đi được mấy bước, Hiên Vương thận trọng nhìn Lộ Nhi, dặn dò.
“Hiên, ta biết, hiện tại cái gì ta cũng không sợ, ta sẽ tự bảo vệ bản thân thật tốt. . . . . .”
Thấy Hiên Vương vì mình mà lo lắng như vậy, Lộ Nhi cực kỳ cảm động, ánh mắt nhìn về phía hắn càng thêm thâm tình.
“Lộ Nhi, tạm thời không thể động vào nàng ta, nhưng ta sẽ nghĩ cách. Đúng rồi, Lộ Nhi, nàng nói xem nếu như có một ngày, ta không phải là Vương gia, chỉ là một người dân bình thường, nàng. . . . . . nàng có hối hận khi đã gả cho ta không?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT