Hắn cũng chỉ là người ngoài, nhưng hắn tin tưởng Lộ Nhi, mà Hiên Vương, là phu quân của Lộ Nhi, không nghĩ tới hắn ta không tin Lộ Nhi?
“Sự thật như thế, ngươi cho rằng ta nguyện ý tin tưởng sao?”
Hiên Vương vội đến mù quáng, vì Lộ Nhi, đêm hôm khuya khoắt hắn vào cung gặp hoàng huynh, mất sức chín trâu hai hổ thuyết phục hoàng huynh, nhưng đến cuối cùng thì sao?
Hắn tin tưởng nàng, toàn tâm toàn ý tin tưởng nàng, nhưng đến cuối cùng, nàng lại lừa hắn, bị nàng lừa gạt xoay như chong chóng!
“Sự thật, chuyện gì là thật? Mắt thấy cũng không nhất định là thật. . . . . . Hiên Vương, ta cho rằng ngài là một nam tử rất chín chắn, không nghĩ tới. . . . . .”
Cô Ưng thở dài, một đấm lại bay tới, nhưng lần này Hiên Vương không chờ bị đánh, hắn chợt trợn to hai mắt, không hiểu hỏi:
“Ngươi nói cái gì? Ngươi biết cái gì?”
“Ta, ta cái gì cũng không biết. . . . . . Ta chỉ biết, có người đần hết thuốc chữa!”
Mấy quyền nhanh nhẹn bay đến, Hiên Vương hét lớn:
“Ta. . . . . . Ta đần thế nào? Bớt đó là ta tận mắt nhìn thấy. . . . . .”
“Hừ, là ngài tận mắt nhìn thấy? Vậy là ai cùng nàng đi vào? Ngài sẽ không quên chứ. . . . . .”
Hiên Vương sửng sốt, trên bụng lại bị đánh một đấm, một quyền kia, lực độ không nhỏ, nhưng Hiên Vương không có cảm giác đau. Hắn nhíu mày thật chặt, nghĩ đến lúc ấy, ở đó không có người ngoài, cũng không có nha đầu ma ma hầu hạ, cho nên đi vào là ——
Hoàng thái hậu cùng công chúa!
Công chúa, dĩ nhiên là vô cùng muốn Lộ Nhi chính là Lộ Châu, mà người Hoàng thái hậu thích cũng là công chúa, ngày đó sắc mặt của bà vẫn không tốt, đặc biệt là đối với Lộ Nhi.
Mà Hướng Quân là người cuối cùng nói ra, lúc ấy hắn cũng luống cuống, Hoàng thượng còn chưa phục hồi lại tinh thần, là Hoàng thái hậu nói đầu tiên, cũng là bà mang Lộ Nhi đi vào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT