Nhẹ nhàng đặt Lộ Nhi xuống, trên mặt toát ra ý không vui mừng:
“Nàng ngốc ư! Bọn họ nói ta xuất chinh nàng cũng tin? Cho dù là thật, nàng cái bụng bự đi ra ngoài làm gì? Sẽ không sợ ra ngoài lộn xộn xảy ra chuyện gì sao? Còn có, nếu như ta thật sự phải đi, cũng sẽ để cho quản gia thông báo với nàng, quản gia tìm nàng không? Còn có mới vừa rồi, nàng nhìn mình xem, giầy cũng không đi, cứ như vậy đi xuống, không sợ thân thể cảm lạnh. . . . . .”
Nói liên hồi, lửa giận nén hơn một ngày bộc phát ra, Lộ Nhi nháy mắt mấy cái, hai mắt đỏ bừng bừng. . . . . .
Hắn yêu nàng, nàng biết, nhưng vẫn là lần đầu tiên hắn nổi giận giáo huấn nàng như vậy!
Hắn nói đúng, thanh âm cũng rất nghiêm nghị, nhưng trong lòng của nàng lại thỏa mãn, thật thỏa mãn khi . . . . . .
Nhu tình trong mắt hắn, không phải là lần đầu tiên nàng thấy được, nhưng lại là lần đầu tiên thấy cảm động như vậy, cảm động không nhịn được khóc lớn lên. . . . . .
“Ô ô. . . . . .”
Ôm lấy hắn, nàng cũng không quan tâm còn có Hướng Quân đen mặt ở đây, nàng ủy khuất, nàng lo lắng, nàng tự trách, nàng khóc kệ nàng, liên quan gì đến Hướng Quân?
Nàng vốn không phải là Lộ Châu gì đó, nàng là nữ nhân của Hiên Vương, cha của đứa nhỏ trong bụng nàng là Hiên Vương, cùng Hướng Quân có quan hệ gì?
“Thế nào? Vừa rồi bị thương ở đâu? Lộ Nhi, nàng luôn hấp tấp như vậy, nàng khiến cho ta yên tâm thế nào đây?”
Khẩn trương nhìn nàng một lần, cũng không thấy nơi nào bị thương, hắn mới thở phào, trong lòng ít nhiều cũng buông lỏng. . . . . .
Nghe Hiên Vương lo lắng oán trách, ánh mắt Hướng Quân nhìn chằm chằm biểu tình trên mặt Lộ Nhi, cũng nhìn chằm chằm nước mắt trên mặt nàng. . . . . .
“Ta. . . . . . Ta tưởng rằng chàng đi rồi. . . . . . Hiên, mới vừa nghe được thanh âm của chàng, ta vội vàng chạy ra, đã sớm quên không đi giày . . . . . .”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT