Lộ Nhi kinh ngạc nhìn hắn, người này có bệnh sao?

Vừa nãy cứ nhìn nàng như vậy, ánh mắt sắc bén như ưng, Lộ Nhi cũng khẩn trương muốn chết, nhưng hắn lại đột nhiên cầm đũa gắp thức ăn!

“Ừm. . . . . . Tôi ăn xong rồi. Hướng Quân, cám ơn anh đã chiêu đãi, tôi cần phải trở về. . . . . .”

Trở về?

Khóe miệng Hướng Quân đột nhiên cười tà mị, một cái mỉm cười, giống như yêu tinh, mê hoặc tâm trí con người!

Lộ Nhi thất thần một cái, nhưng chỉ trong chốc lát, nàng vội vàng lúng túng cười cười:

“Cám ơn a. . . . . .”

Nói xong, không đợi Hướng Quân đáp lời, xoay người nhanh chóng đi ra ngoài!

Mặc dù, Hiên Vương xuất chinh, nhưng ở bên kia vẫn tương đối an toàn, hay là nói, nàng cũng là thê tử của Hiên Vương !

Mà Hướng Quân quá mức cao thâm, nàng không thể biết hắn nghĩ gì, thấy hắn tâm cũng sẽ run rẩy!

Hắn không lên tiếng, trong lòng Lộ Nhi vui mừng, người này ít lời, không lên tiếng chính là đồng ý.

Nàng vui vẻ mở cửa ra, không nghĩ ở cửa lại có hai nam nhân đang đứng, mặt nghiêm túc, không chút biểu tình !



“Ha ha, hai vị đại ca tránh đường, Hướng Quân đã đồng ý cho tôi rời đi, mong rằng tránh đường. . . . . .”

Hai người giống như người điếc, Lộ Nhi nói xong, bọn họ hẳn là một chút phản ứng cũng không có. Nhưng lúc này, người uống rượu bên trong phòng lại lên tiếng:

“Ta đã nói rằng đồng ý cho nàng đi sao?”

Mồ hôi, cái này. . . . . .

Hình như không có?

Chỉ là, lúc nàng nói muốn đi, hắn cũng không phản đối nha. . . . . .

“Hướng Quân, vừa rồi không phải là anh cũng không nói rằng không được đi sao?”

Lộ Nhi quay đầu, Hướng Quân lạnh lùng nói:

“Đóng cửa. . . . . .”

Ba một tiếng, sau lưng cửa đột nhiên đóng lại, Lộ Nhi đưa tay muốn mở, Hướng Quân cười lạnh nói:

“Lộ Châu, nàng cho rằng mở cửa, nàng có thể đi sao?”

Lộ Châu? Hắn gọi Lộ Châu?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play