“Vương gia, chàng để cho thái y xem thử đi? Lộ Nhi cũng không yên tâm. . . . .”

Nhìn thái y khó xử, Lộ Nhi vội vàng cười khuyên nhủ, thấy thái y nói không sao nàng cũng thật yên tâm.

“Lộ Nhi. . . . . Quên đi, vào thôi!”

Cuối cùng không đành lòng cự tuyệt Lộ Nhi, Hiên Vương thở dài, mà Lộ Nhi lại là vui vẻ nhếch môi, cười giống hệt đứa nhỏ, vô cùng vui vẻ.

“Như thế nào, thái y?”

Chờ giây lát, nhìn thái y rốt cục buông tay ra, Lộ Nhi cuống quít hỏi.

“Chúc mừng Vương gia, thân thể Vương gia không đáng ngại, tất cả đều bình thường!”

Thái y cười híp mắt, Lộ Nhi cũng vui vẻ mặt mày hớn hở:

“Vương gia, không sao, chàng thật không sao. . . . . .”

“Bổn vương đã sớm nói, không có việc gì, là Lộ Nhi không tin bổn vương. Đúng rồi, Từ thái y, ngươi cũng giúp Lộ Nhi xem thử, thai nhi gần đây như thế nào?”

Kéo Lộ Nhi qua, đỡ nàng ngồi bên cạnh, Hiên Vương thoáng kéo ống tay áo của nàng, thản nhiên cười nói.



“Ta? Vương gia, ta không sao. . . . . . Ăn ngon, ngủ tốt. . . . . .”

Lộ Nhi muốn rút cánh tay về, nhưng Hiên Vương lại ngăn cản nàng, xì một tiếng rất mất hình tượng nở nụ cười:

“Thật không? Bổn vương tại sao cảm thấy, nàng càng lúc càng giống gì. . . . . .”

Đổ mồ hôi !

Vậy mà hắn lại công khai mắng mình là heo?

Lộ Nhi trợn trừng mắt, không vui nhíu mày, Hiên Vương thật đúng là quá đáng a.

“Ha ha, Vương gia, nghiêm túc một chút. . . . . .”

Thấy hai người cãi nhau ầm ĩ, thái y mở rộng tầm mắt, đây là Hiên Vương mà bọn hắn biết sao?

Cho tới bây giờ ông cũng chưa từng nghĩ tới, Vương gia sẽ cười vui vẻ như vậy, hao tâm tổn trí dụ dỗ một nữ tử vui vẻ như vậy.

Nhìn lại Lộ Nhi, Từ thái y hài lòng gật đầu một cái, một cô nương không kiêu căng không nóng nảy, cũng không có ra vẻ ta đây, là rất ôn hòa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play