Toàn bộ chuẩn bị xong rồi, Tiểu Tuệ đi tới, thanh âm cũng hơi run rẩy ——

Nàng sợ phu nhân gặp chuyện không may, mặc dù biết, nàng sẽ cẩn thận bảo vệ phu nhân, nhưng trong lòng của nàng, tại sao vẫn bất an như vậy chứ?

Loại cảm giác đó, giống như là, sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó.

“Vương gia, chàng thật sự không chịu tỉnh sao? Vậy Lộ Nhi cũng không cần sống. . . . . . Lộ Nhi đi cùng chàng, hiện tại đi cùng. . . . . .”

Taynhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt tuấn tú làm cho người ta quyến luyến, bắt đầu từ cái trán, đến mày kiếm anh tuấn, ánh mắt đóng chặt, cánh mũi cao thẳng, đôi môi tái nhợt, chiếc cằm góc cạnh . . . . .

Lần đầu tiên, nàng cẩn thận vuốt ve gương mặt tuấn tú của hắn như vậy, cảm nhận làn da trắng mịn.

“Vương gia, trong mộng thật sự tốt như vậy sao? Thật sự khiến cho chàng lưu luyến sao? Để cho chàng lưu luyến đến nỗi không muốn tỉnh lại, không muốn gặp Lộ Nhi. . . . . .”

Tayvuốt ve mấy lần, cuối cùng Lộ Nhi không đành lòng đứng lên, đi tới bên lụa trắng, cẩn thận leo lên cái ghế đã sớm chuẩn bị xong!



“Phu nhân. . . . . .”

Tiểu Tuệ lo lắng nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Lộ Nhi, cảm giác phu nhân như vậy làm cho nàng thấy quá mức xa lạ.

Lộ Nhi hơi cúi người, nháy mắt với Tiểu Tuệ mấy cái, Tiểu Tuệ vội vàng chạy đến trước giường Vương gia, dốc hết sức mà khóc. . . . . .

“Vương gia, Vương gia, phu nhân muốn chết, người đã. . . . . . Ngài nhanh tỉnh lại đi, nô tỳ cũng khuyên phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân không nghe. . . . . . luôn không nghe . . . . . .”

Vừa vội vàng kêu, vừa nhìn Vương gia không phản ứng chút nào, lại còn phải nhìn chăm chú vào Lộ Nhi bên kia, trong lòng Tiểu Tuệ cực kỳ bất an.

“Vương gia, nô tỳ khuyên nhủ phu nhân rất nhiều lần rồi, nhưng phu nhân nói, nếu như Vương gia bất tỉnh vậy. . . . . .”

Còn chưa tỉnh sao?

Nhìn Hiên Vương vẫn không có phản ứng gì, Lộ Nhi thật sự là lạnh tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play