Thấy Lộ Nhi thương tâm muốn chết, Tiểu Tuệ bất an khuyên nhủ, nhưng chính nàng nhưng cũng không nhịn được nghẹn ngào.

Thời gian, hắn cần thời gian sao?

Tại sao có cảm giác, thật sự nếu không đánh thức chàng, có thể chàng sẽ không tỉnh lại nữa.

Trên người không còn thương tích, nhưng lại không thể tỉnh, theo như ở hiện đại, bệnh như vậy rất có thể là do hệ thống thần kinh, vậy càng khó giải quyết hơn.

“Tiểu Tuệ, giúp ta chuẩn bị lụa trắng. . . . . .”

Nghĩ đến việc hắn có thể vĩnh viễn nằm như vậy, Lộ Nhi ngẩn ra, nàng kiên cường ngẩng đầu lên, nàng phải cố gắng, không thể ngồi chờ chết như vậy!

“Phu nhân?”

Lụa trắng? Phu nhân chuẩn bị muốn tìm cái chết sao?

Đây chính là bộ ba phương án phu nhân nói sao?

“Đúng. Tiểu Tuệ, em cũng không cần lo lắng, ta chỉ là giả bộ một chút thôi, em cũng đứng đây nhìn mà?”



Cũng đúng, Tiểu Tuệ thở dài, có nàng đứng ở đây, phu nhân sẽ không xảy ra chuyện gì mới phải.

Ba thước lụa trắng, là trắng tinh như vậy. Mà phòng ốc cổ đại trần nhà không có gì cả, ngẩng đầu là có thể thấy xà nhà kia.

Haiz, tới đây lâu như vậy, tại sao cho tới bây giờ nàng chưa từng chú ý tới chứ?

Thì ra là thiết kế phòng của cổ đại lại thích hợp treo ngược như vậy!

“Phu nhân. . . . . .”

Trong tay Tiểu Tuệ đang cầm lụa trắng, một lần cuối cùng trưng cầu ý kiến Lộ Nhi. Lộ Nhi gật đầu một cái, ánh mắt cũng thản nhiên nhìn người nằm trên giường kia——

Vương gia, đây là biện pháp cuối cùng của Lộ Nhi, nếu như chàng còn không tỉnh lại, vậy Lộ Nhi thật sự không còn cách nào khác.

Vương gia, chàng không hy vọng Lộ Nhi gặp chuyện không may chứ, vậy thì nhất định phải tỉnh lại, phải tỉnh lại, biết không?

Lụa trắng đã treo tốt, Tiểu Tuệ run rẩy thắt nút, chầm chậm mang ghế đến, mọi chuyện cũng chuẩn bị thỏa đáng.

“Phu nhân, người phải nghĩ lại. . . . . .”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play