Buổi chiều hôm sau chính là sân khấu của Trạch Tiêu Văn, Diêu Sâm và Hạ Chi Quang, tha hồ cho ba đàn anh thể hiện diễn xuất siêu đẳng của mình.
Ba người mặc đồ hắc y họa tiết đỏ, tạo hình cổ trang, tóc dài cùng vạt áo bay phơi phới trong những làn gió quạt nhìn cực kì đẹp trai. Bọn họ chính là đại diện cho chính đạo, diệt trừ yêu ma.
Do đã có kinh nghiệm nên tính ra bọn họ diễn vẫn đỡ mất thời gian hơn 3 tân binh kia, nhưng lại có một vấn đề khá là nan giải, đó chính là trang phục. Khác với ba con quỷ Châu Chấn Nam, Hà Lạc Lạc, Yên Hủ Gia chỉ cần lượn lờ đi zẫy ở khắp nơi, không cần cầm theo thứ gì, còn bọn họ, để diệt yêu trừ ma, đạo cụ của ba người rất nhiều, nào là bùa vàng, rồi kiếm, rồi thì chiết phiến tạo điểm ngầu,... Nhiều khi lôi ra để diễn, rút chiết phiến thì đống bùa rơi tá lả xuống, lấy bùa ra thì lại vướng tay áo, lâu lâu định nhét vào còn không biết kẹp cái gì vào chỗ nào để nhìn đỡ lôi thôi lếch thếch.
Giày vò một hồi, tay nghề giả ngầu của ba người cũng nâng lên một tầm mới, nếu có vài em gái ở đây đảm bảo sẽ ôm nhau hú hét khóc ròng.
Nhờ gương mặt ăn tiền, đãi ngộ của bọn họ bỗng dưng tốt lên, nào là hoa quả tráng miệng, quạt mát, đồ ăn vặt, riêng mấy thứ này đã làm cho Châu Chấn Nam mắt sáng ngời, tâm tình của cả nhóm tốt đến lạ. Tâm trạng tốt, năng suất làm việc tăng cao. Bọn họ mất ba, bốn ngày để hoàn thành tất cả cảnh quay, còn một tuần để chỉnh sửa hậu kì, chèn âm nhạc, cắt ghép chỉnh sửa video, phụ đề, hiệu ứng,... À, tất cả những thứ này đều giao cho người chuyên môn làm, bọn họ chỉ cần đứng xem xét và bàn bạc với người làm để MV được theo đúng ý tưởng ban đầu.
Trước khi MV được hoàn thành, có một chuyện nhỏ chen ngang. Có một tên chạy sang studio nơi nhóm Châu Chấn Nam quay MV, cả nhóm cậu đều chẳng biết tên này là ai và chui ra từ đâu, làm sao mà vào được trong studio, chỉ biết hắn vừa chạy sang được vài phút mắt đã sáng rực: "Òa bên này hay ho quá nhỉ, mượn tí ý tưởng tí he mấy vị anh em tốt." Rồi quay lưng đi đâu đó, bỏ lại rất nhiều dấu hỏi chấm cho những con người đang đứng trong studio.
Châu Chấn Nam nheo mắt nhìn bóng lưng đang khuất dần, hỏi: "Tiểu Trạch, anh biết ai đấy không? Nó bị rảnh trứng hả?"
Trạch Tiêu Văn vuốt vuốt cằm: "Nhìn mặt nó quen lắm! À, nhớ ra rồi, nó là nhóm trưởng nhóm bốc trúng cùng chủ đề với nhóm mình, thanh niên đấy thứ hạng xếp loại của tháng trước chỉ sau em 2 - 3 hạng thôi đấy."
Diêu Sâm tỏ vẻ thương xót: "Lại một con người xui cực hạn à? Bốc trúng chủ đề này đúng là bất hạnh, chậc chậc chậc... Học lớp nào vậy?"
"Hình như là lớp 2 - B, cùng khối với mấy chú đấy, không giao du với người khác bao giờ à?"
Hạ Chi Quang tỏ vẻ khinh bỉ: "Mọi người tưởng thằng Sâm là chùm chường thật nên giữ khoảng cách với nó đấy, khiếp cái danh ngáo đá thế mà mọi người cũng tin, bình thường bị nó nhìn một cái mọi người ai cũng né xa nó 7m, nhưng ai mà biết được thật ra không phải là nó lườm mà do mắt thằng bé nhỏ khiếp, cộng thêm quả mặt như bị ai lấy mất sổ gạo nên mới thế." Nghĩ nghĩ một chút, hắn nói tiếp: "Được cái dạo trước nhìn mặt nó tươi hơn tí thì mấy ngày đây có vẻ cái sổ gạo lại bắt đầu bay màu..."
Chưa nói hết, Hạ Chi Quang đã lĩnh trọn cú đập của Diêu đại ca.
"Rồi, vậy nó sang bên chỗ mình để làm gì vậy?" Yên Hủ Gia nhíu mày.
Trạch Tiêu Văn nhún vai: "Ai biết, chắc là giống Nam Nam nói, nó bị rảnh trứng chăng?"
...
Những ngày cuối tháng 10 cuối cùng cũng đến, các MV lần lượt được đăng tải.
Trình Nhu Nhu là người qua đường, tuy nghe danh học viện đã lâu, đã từng nhìn qua sân khấu của một vài nhóm trên weibo, nhưng hôm nay là lần đầu cô nghiêm túc bấm xem, bởi bạn thân cô lôi kéo ghê quá, cô chiều lòng xem cùng.
Có 36 link video trên diễn đàn trường, cô tò mò bấm vào video đầu tiên của nhóm Ice Cream Cake xem thử, MV này là về chủ đề Khoa học viễn tưởng. Bất quá là một người xem khó tính, cô thấy chiếc MV này có thể coi như hay đấy, nhưng quá đại trà, chẳng đặc sắc gì cả. Xem thêm vài MV nữa, tuy không hài lòng với cái nào nhưng cô vẫn phải bấm bụng tự nhủ rằng học sinh cao trung mà có thể làm như này là rất ổn rồi, không nên kì vọng quá nhiều. Ôm tâm tư này, định bụng xem nốt một MV nữa cho vừa lòng con bạn, cô ấn bừa vào một nhóm vốn có lượt vote thấp do đăng hơi muộn nhưng có vẻ đang chạy đua thứ hạng rất mạnh mẽ.
R4CE? Tên cũng lạ quá đi.
[Start]
Cảnh đầu tiên là hình ảnh Châu Chấn Nam đi qua một dãy các bức tranh sắc màu loang lổ mà không phải ai cũng hiểu được. Cuối cùng, cậu dừng bước trước một giá vẽ màu sắc cũng cực kì quái dị nhưng vẫn còn không ít khoảng trắng, bỗng nhiên, trên tay cậu hiện ra một khay màu, quần áo cũng được phủ thêm một lớp áo trắng dính màu, trong phút chốc liền hóa thân thành một họa sĩ trường phái ấn tượng. Cảnh quay đầu này không có tiếng nhạc, chỉ có tiếng bước chân, tiếng biến hóa của không gian đã được phóng đại, càng khiến cho khán giả bao gồm cả cô cảm thấy tò mò về nội dung MV.
Khi Châu Chấn Nam chống cằm nhìn vào bức tranh, ánh mắt dường như bỗng trở nên mơ hồ và xa xăm hơn bao giờ hết, thời gian bỗng chốc đứng lặng lại. Mặt phẳng yên tĩnh ấy bị phá hoại bởi ánh sáng đỏ lóe lên giữa bức tranh. Không gian đột nhiên trở nên hư ảo, người họa sĩ bất giác đưa tay chạm vào bức tranh - thứ duy nhất không bị biến mờ theo back ground, người cậu bị một thứ gì đó giật thật mạnh, cả người lao vào bức tranh. Trong bức tranh, thứ duy nhất có thể nhìn rõ là hai mỹ nam mặc đồ cổ trang, phiêu dật tựa tiên, nhưng ánh mắt giảo hoạt đã bán đứng điều đó. Khung bức tranh ngày càng lớn dần, tờ giấy biến mất, ngăn cách rõ rệt hai phía, một bên là hai người kia, một bên là Châu Chấn Nam.
Camera focus thẳng vào mặt hai mỹ nam đứng đối diện, một người tóc trắng một người tóc đen, cả hai bọn họ cười nhếch mép tà mị, đồng thời, mỗi người nắm lấy một cánh tay của Châu Chấn Nam, kéo cậu bay qua khung tranh.
Âm nhạc bắt đầu.
Những nốt nhạc được xử lý hoàn hảo, là toàn bộ là tâm huyết của cả nhóm, có công lớn nhất tất nhiên là Châu Chấn Nam, ngoài giờ học ra, cả ngày cậu chạy đôn chạy đáo cũng chỉ vì chiếc video dài hơn 5 phút này.
Nhạc vừa lên liền nghe ra âm điệu của sự huyền ảo, cổ xưa, dường như một câu chuyện xưa vốn bị vùi kín đột nhiên bị kéo lên đúng quỹ đạo thời gian, phô bày trước mắt loài người.
Thiếu niên họa sĩ sau khi bị hai con quỷ nắm cổ tay đi qua bức tranh, một thế giới cảnh sắc là lạ hiện ra, đồng thời trang phục của cậu trở nên giống với hai người kia, khoác lên phù hợp đến lạ.
Cậu bị lôi kéo khám phá mọi ngóc ngách của thế giới, biết được hành động thường ngày của lũ quỷ, chúng thực tò mò, cũng thực ngây thơ, gặp người khó khăn giúp được thì giúp, không giúp được thì nhờ người qua đường, thích gì làm nấy, tiêu dao tự tại biết bao. Chúng giống như biết mọi luân lí thường tình của thế gian mà cũng như không hiểu bất cứ thứ gì. Chúng nhìn đời bằng con mắt của quỷ.
Tất cả đều được thiếu niên thu vào trong đáy mắt.
Xen kẽ với những cảnh pay lắk khắp nơi của quỷ là hành động của tu sĩ chính đạo. Họ tự nhận mình là tiên nhân, là thay trời hành đạo, là quy tắc của tam thế. Đi trên đường gặp người bị ngã, họ ngó lơ, vì việc họ làm là việc lớn hơn nhiều chứ chẳng phải dăm ba thứ cỏn con như vậy. Gặp quỷ, nếu là cấp thấp, tiền trả công thấp thì vị huynh đệ, mời huynh tới, còn nếu là quỷ cấp cao, ngươi cũng tới đi, nhưng lúc nó gần chết thì cho ta chém một đao cùng với, để ta hưởng ké ít tiền công đâu có vấn đề gì đúng không? Còn con quỷ kia, ngươi đang lải nhải gì vậy? Cái gì mà ngươi không làm việc ác á? Ta không quan tâm! Ta chỉ cần biết tiền thưởng khi bắt được ngươi rất cao thôi!
Tu sĩ đồ đen, quỷ quái đồ trắng, thật ngược đời.
Tu sĩ giết người, quỷ quái cứu người, thật nực cười.
Tu sĩ săn đuổi quỷ quái, đó là chân lí.
Cuối cùng sau n màn xen kẽ khiến người xem sốt cả ruột, cuối cùng 3 con quỷ cùng 3 vị "tu sĩ chính đạo" cũng chạm mặt nhau.
Các cảnh quay được sắp xếp rất khéo léo, khi thiếu niên Châu - họa sĩ - Chấn Nam đã bị cuốn vào nhịp điệu của hai con quỷ kia, cậu bạo dạn hơn rất nhiều, nhưng khi vừa ló mặt ra thì đã bị Yên Hủ - quỷ - Gia kéo giật trở lại, Hà Lạc - quỷ - Lạc đưa tay bịt miệng cậu, đưa ngón tay lên môi 'suỵt' một cái ra hiệu im lặng rồi cả hai lén lút nhìn vào trong ngõ, nổi bật nhất chính là ba người Diêu Sâm, Hạ Chi Quang, Trạch Tiêu Văn trong trang phục tu sĩ, tà áo phiêu phiêu bay trong gió, nét mặt lạnh lùng, tay cầm kiếm buông thõng, dưới nền đất là vết tích của một cuộc giết chóc cách đây không lâu.
Ba người định lén lút rời đi, bởi vì trước mặt chính là đệ tử của môn phái chính đạo, nếu như bị phát hiện thì chỉ có một chữ chết, huống chi bên kia còn trang bị đầy đủ như vậy. Rất tiếc, thiên đạo bất công, họ đã bị bùa chú bắt quỷ phát hiện. Ngay lập tức Yên Hủ Gia và Hà Lạc Lạc cắp Châu Chấn Nam bỏ chạy thoát thân. Dù đạo hạch coi như cao nhưng địch quá nhiều, ba người chạy không thoát.
Tình thế vô cùng nguy cấp, ba người họ càng ngày càng bị bao vây áp sát, cuối cùng bị dồn vào ngõ hẹp. Nhưng tất nhiên sẽ chẳng có ai muốn cam chịu để bị bắt, Yên Hủ Gia và Hà Lạc Lạc bày ra tư thế phòng bị, Châu Chấn Nam đứng giữa, mặt mày tối sầm.
Diêu Sâm rút kiếm, lạnh lùng gằn từng chữ: "Không nói nhiều, giết."
Hết MV.
Hả???
Trình Nhu Nhu trố mắt nhìn màn hình đen sì trước mắt, một vạn con thảo nê mã chạy qua chạy lại quanh đầu. Thế là hết rồi sao? Cuối cùng có thoát được không? Hay là bị bại dưới mũi kiếm?? Hàng loạt câu hỏi tương tự như thế chạy trên màn hình, chứng tỏ rằng cư dân mạng cũng hoang mang không kém gì cô.
[Tiếp theo như nào?]
[Ủa nhạc đâu? Sao ngừng rồi?]
[Ai đó nói với tôi là do điện thoại tôi bị lag đi, vẫn còn mà đúng khôm?]
[Kết cục ? ? ? ?]
Video vẫn tiếp tục chạy, chiếu tên các thành viên nhóm, các vai diễn của mỗi thành viên và trọng trách khi làm MV trên nền đen như một khẳng định "Hết thật rồi đấy, thoát đi", khiến cho bình luận cũng nhiều lên.
[Clgt kết mở!!]
[Tò mò chết tôi rồi, có ai có thể nói cho tôi biết kết cục thế nào không ]
[Aaa soái quá điiiii!]
[Xem MV của nhóm xxx đi mọi người, nhóm này làm chán vl, đảm bảo bên kia hay hơn nhiều]
[Em lỡ phải lòng anh quỷ tóc trắng rồi...]
[Cược một con cá là nhóm quỷ chạy thoát.]
[Tính làm phần 2 hay gì, tao ghét nhất thể loại câu fame thế này]
[Bài này là cải biên đúng không nhỉ, ai có lòng hảo tâm cho tôi xin bài gốc được không~]
[Toai mới xem profile của thành viên nhóm này xong, chất phết, có 2 học sinh chuyển trường cộng thêm cả hội trưởng hội học sinh nữa]
...
"Tình hình MV nhóm chúng ta đang phát triển rất tốt, cứ đà này sẽ lọt top 5 MV nhanh thôi." Triệu Lỗi nói."Còn về phần bình luận trái chiều, các em không cần nghĩ nhiều quá."
Châu Chấn Nam đọc lướt bình luận, mỉm cười: "Em biết mà, cư dân mạng mỗi người một ý, sao có thể chiều lòng tất cả bọn họ được. Nhưng em vẫn muốn xem thử, lần sau làm MV chắc sẽ rút thêm được kinh nghiệm."
Diêu Sâm tiến tới gần, gập màn hình laptop xuống: "Bảo em đừng đọc thì đừng có đọc nữa." Ngừng một chút, hắn xoa xoa đầu Châu Chấn Nam, dịu giọng nói tiếp: "Mấy ngày nay cực khổ cho em rồi, về kí túc xá ngủ một giấc đi."
"Hứ, biết thương người ta như thế thì để em đọc nốt bình luận đi." Châu Chấn Nam cố chấp mở laptop ra.
"Diêu Sâm nói đúng đấy, cậu nên đi ngủ thì hơn đấy, mắt thâm quầng luôn rồi kìa, tính trở thành quốc bảo version lỗi hở?" Yên Hủ Gia kéo tay cậu.
Hà Lạc Lạc cũng nói: "Dù sao thì cũng xong xuôi cả rồi mà Nam Nam, cứ yên tâm đi, công sức của bọn mình kiểu gì cũng sẽ kết quả."
Châu Chấn Nam hờn dỗi: "Ê ê, mấy người hùa nhau bắt nạt tớ à?"
"Thôi đủ rồi, hôm nay đến đây thôi. Cả nhóm đều về nghỉ ngơi cả đi, chủ nhật anh bao mấy đứa đi chơi giải tỏa căng thẳng, được chưa?" Trạch Tiêu Văn vuốt tóc ngược lên một cái, rất có phong thái của người có tiền.
"Ok, không say không về nhaaaa"
Hết chương 27.
Lời tác giả: Yên Hủ Gia cũng dính phốt rồi, tính sao giờ nhỉ? 👉👈 Nhưng mà vẫn nhớ bé Nam vl :((
*Bonus: Vẫn là chương trình ăn mày như thường nha quý zị :)))