Lâm Ôn sợ Chu Lễ sẽ bị lạnh cóng nên rụt ngón tay lại không dám đụng vào người anh. Cách một lớp quần áo, Chu Lễ kéo tay cô ra, cắn nhẹ vào môi đối phương rồi thấp giọng hỏi: “Sao em không mặc áo khoác thế?”

Giọng nói trực diện như thế này dễ nghe hơn hẳn là qua microphone, tay chân Lâm Ôn lạnh như băng, nhưng trong lòng lại bùng lên một đốm lửa nhỏ. Cô hôn môi Chu Lễ như lời đáp lại, giọng nói nhẹ nhàng có chút hồn nhiên. “Áo khoác em đang ở trong xe mất rồi.” Cô đáp.

“Em xuống xe cũng không biết mặc vào sao?”

Lâm Ôn thành thật trả lời: “Em không nghĩ đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play