“Đến nhà anh ăn cơm?” Lâm Ôn nhìn hộp giữ nhiệt để ở ghế sau, “Vậy hộp cơm kia thì sao?”

Khi Lâm Ôn mới lên xe đã nhìn thấy hộp cơm quen thuộc, biết rằng Lâm Ôn mới sáng sớm đã ở gần nhà cô không phải do trùng hợp, mà do anh đến đưa cơm cho cô.

Thường thường cô không có để ý kĩ như vậy, nhưng vài ngày qua cô lại cảm nhận được bản thân mình rất may mắn khi có người ở bên trong những lúc cô đơn không có ai nương tựa.

Nghĩ tới đây, cô cảm thấy trước đấy mình đối xử “dữ dằn” với anh là không đúng, còn đang định nói vài câu dịu dàng thì Chu Lễ đã mở lời: “Lát nữa em ăn đồ ăn trong đó, tôi ăn đồ mới.”

“...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play