Tiểu Vương muốn nói lại thôi, cuối cùng đành phải rời đi. Trở về vị trí công tác rồi vẫn còn thường xuyên liếc mắt sang bên nay, bộ dáng lã chã chực khóc khiến cho Trương Linh Linh nổi hết cả da gà.
“Loại người này em thấy nhiều rồi”. Cô ấy nhỏ giọng nói thầm: “Gió chiều nào ngả nghiêng theo chiều ấy, nhìn thấy Bạch Tuyết có thế lực liền không dám rên lên một tiếng, thấy Sở Thanh Y đứng về phía chị thì quay trở về.”
Dư Nghệ lắc đầu: ‘Chị cũng không thân thiết với cậu ta như em tưởng đâu, cậu ta làm như vậy cũng rất bình thường.”
Trương Linh Linh bĩu môi, vẫn cảm thấy khó chịu như cũ. Trong lòng không khỏi thầm mắng thêm mấy câu, lúc này mới có thể tạm thời đè ép được cơn giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT