Bữa cơm này Vương Thu Hoa vừa ăn mà trong lòng vừa run sợ. Chị ta không dám thở mạnh, mắt nhìn mũi, mũi nhìn ngực, hận không thể trở thành người vô hình. Chị ta sợ một khi không cẩn thận lộ ra sự tồn tại của mình sẽ khiến cho cấp trên mất hứng. Chị ta gạt lệ nén sầu, nghĩ thầm người làm công thật sự không dễ dàng.
Chị ta liếc sang Dư Nghệ, thấy cô đã buông đũa, đang hài lòng thỏa dạ mà ăn hết hai đĩa phô mai óc chó, còn chuẩn bị cầm lấy chén thứ ba. Vương Thu Hoa không nhịn được bèn thấp giọng tằng hắng một cái.
Dù sao cũng là nghệ sĩ nhà mình, nếu như dáng người duy trì không tốt, con đường diễn xuất về sau sẽ bị thu hẹp.
Nhưng Phỉ tổng vẫn đang ngồi trước mắt. vẻ mặt còn đang cưng chiều nhìn Dư Nghệ ăn. Vương Thu Hoa rất không tiện mở miệng, chị ta chỉ có thể âm thầm dùng ánh mắt ám chỉ.
Cũng may Dư Nghệ lập tức hiểu ý, cô vội vàng buông chén điểm tâm ngọt xuống, nghiêm mặt nói:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT