"Tôi vốn không có giận cậu. Chuyện ngoài ý muốn thôi, không có việc gì."
Hai anh em nhà này, đều khó dỗ dành như nhau. Khó khăn lắm mới làm cho Phỉ Hành Vân tha cho Thác Chân và Lương Tân, cuối cùng Thác Chân còn chạy đến, ấp a ấp úng tự trách bản thân. Cô dỗ dành mềm mỏng như vậy mà anh ta còn chưa thả lỏng chút nào.
Anh ta sầu muộn mãi, cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân nặng nề ngoài hành lang do Tằng Kỳ cố tình tạo ra, anh ta mới trở lại bình thường.
"Em đi đây, buổi chiều lại đến thăm chị", Thác Chân đứng dậy, vén lại góc chăn cho Dư Nghệ, “Chị phải tự chăm sóc bản thân cho tốt đó. Đừng nói chuyện với người thư ký kia, anh ta không phải người tốt đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT