"Không có, không có!", thấy ông nội Phỉ có vẻ thất vọng, Dư Nghệ vội vàng lắc đầu, đi qua và cầm một ngọn nến lên, cười nói: "Lần đầu tiên cháu nhìn thấy cảnh tượng này, cháu rất vui. Cảm ơn ông ạ!"
Ánh mắt ông nội Phỉ sáng lên, lúc này mới mỉm cười, "Tốt tốt tốt, cháu thích là tốt rồi."
Thác Chân bĩu môi, còn muốn nói gì đó, nhưng Phỉ Hành Vân đã liếc mắt nhìn anh ta một cái, lời muốn nói đành phải nuốt trở vào.
Thật ra những gì Dư Nghệ nói cũng không phải là nói dối, hay đơn giản là muốn dỗ dành ông nội Phỉ vui vẻ. Từ bé đến lớn, cô không nhận được sự quan tâm từ người lớn. Đây thật sự là lần đầu tiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT