Dư Nghệ cũng không thể đếm được có bao nhiêu đêm cô ngủ không an giấc rồi. May mắn là hôm nay không cần phải đến Trục Lãng. Bây giờ mà giáp mặt với Phỉ Hành Vân, cô cũng không biết nên cư xử thế nào cho phải phép. Đành phải trốn tránh.
"Chị, sao chị còn than ngắn thở dài?"
Trương Linh Linh thấy tinh thần của Dư Nghệ không được tốt lắm, cô ấy bưng ly sữa bò đến và đưa cho Dư Nghệ, tò mò hỏi: "Mắt có quầng thâm rồi, chị ngủ không ngon hả?”
Dư Nghệ gật đầu với vẻ mặt uể oải, đón lấy ly sữa bò từ tay cô ấy, nhấp một ngụm và giật bắn người: “Sữa nóng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT