Địa chỉ mà Vương Thu Hoa gửi tới không cách trường học bao xa, chỉ cần đi một chuyến xe. Dư Nghệ gọi điện thoại hẹn trước rồi mới chen lên xe buýt công cộng. Nhưng đang trong giờ cao điểm, xe buýt đầy người như cá mòi được nhét trong hộp. Mùi mồ hôi và mùi chua của thức ăn lên men lơ lửng trong không khí, thật sự rất buồn nôn.
Dư Nghệ dựa vào lan can. Đầu óc cô đang rất choáng váng, cảm thấy ngay cả ý thức cũng bắt đầu có chút mơ hồ. Thời tiết quá nóng, hôm qua cô lại không ngủ được. Cũng may, khoảng cách không còn xa lắm.
Dư Nghệ thở dài, cảm giác được lại có một đám người vừa lên xe. Cô vội vàng nhích lên vài bước, muốn trốn vào một góc. Cô lại cúi đầu, kéo thấp vành nón xuống. Mặc dù bây giờ Dư Nghệ không hề nổi tiếng, nhưng dù sao cũng phải có một chút cảm giác hình thức.
Cô đang miễn cưỡng an ủi bản thân mấy câu, bỗng nhiên cảm giác được có ai đó đang nhích về phía cô. Tiếng thở nặng nề vang lên bên tai, mang theo vài phần hưng phấn và ghê tởm đến kỳ quặc. Dư Nghệ theo bản năng nhíu mày, nhích về phía trước để tránh. Xe buýt này thật sự quá đông, trước mặt cô đã là cửa xe mất rồi. Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, người nọ phát hiện ra ý đồ của Dư Nghệ nên cũng nhích theo một bước về phía trước. Một bàn tay nóng rực lặng lẽ không tiếng động mà túm lấy đuôi tóc cô, hô hấp của hắn trong nháy mắt càng thêm nóng bỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT