Cho dù Dư Nghệ có làm ầm lên thì Từ Ngọc cũng sẽ cứu hắn một phen. Hơn nữa còn có cái mác ‘đóng phim’ ở đây, cho dù hắn có sờ soạng thế nào cũng sẽ không gặp phiền toái.
Làn da của Dư Nghệ rất trắng, trông như một khối ngọc bích sáng mịn không tì vết, sờ lên cảm giác vừa mềm vừa mịn. Đôi mắt của tên tóc vàng càng sáng hơn. Trước đó hắn chỉ lén lút sờ mặt cô vài cái, bây giờ lá gan đã lớn hơn, hắn khom người định sờ đến chiếc cổ dài mảnh khảnh của cô. Xúc cảm đó, nhất định sẽ càng tốt đến không nhịn được.
Đôi môi của hắn chỉ còn cách da thịt cô một khoảng cách không đến một centimet, toàn thân Dư Nghệ đều nổi da gà. Cô nghiến răng, dạ dày cuồn cuộn, nhưng chỉ có thể mạnh mẽ nhịn xuống. Bây giờ đang ở phim trường, mà cô là một diễn viên.
Xung quanh đều là một mảnh yên tĩnh, mọi người dường như nín thở. Trương Linh Linh và Khương Tiểu Sơn không đánh lòng xem tiếp, nhưng Từ Ngọc lại rất hưng phấn. Cô ta còn lấy điện thoại từ trong túi xách ra, mở phần máy ảnh và chụp Dư Nghệ. Cảnh này cô ta nhất định phải lưu lại, sau đó tìm cách để Lương Tân xem được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT