Với sự hiện diện của Lương Tân, các cảnh quay buổi chiều thuận lợi hơn rất nhiều. Tâm tình luôn căng thẳng của Khương Tiểu Sơn cuối cùng cũng có những phút giây dịu đi ngắn ngủi. Về phần kịch bản sẽ thay đổi thế nào trong tương lai, bây giờ ông ấy cũng chẳng còn hơi sức mà suy nghĩ nữa. Sau khi bận rộn ở phim trường cả một buổi, Khương Tiểu Sơn thở ngắn than dài rời đi mà không thèm chào hỏi các diễn viên như mọi ngày.

Lương Tân đi tẩy trang, tìm được Dư Nghệ, nhưng vừa mới nói được vài câu thì Từ Ngọc đã theo tới. Cô ta liếc mắt nhìn Dư Nghệ trước, sau đó tiến đến gần Lương Tân một cách thân mật, cánh tay kề sát, nhiệt độ cơ thể hòa quyện vào nhau, khóe mắt đuôi mày của cô ta đều chứa đựng tình cảm ngọt ngào. Gợi ý tới mức này, chỉ cần là người không bị mù đều có thể nhìn ra được.

“Muốn cùng nhau ăn tối không?”

“Được đó!”. Nụ cười trên môi Lương Tân phai nhạt đi một chút, trong mắt hiện lên vẻ không kiên nhẫn nhưng vẫn nhẹ giọng hỏi: “Phong Điềm đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play