Dù gì Phong Điềm cũng là một người đẹp mặn mà. Tuy rằng lúc ban đầu từng nhận lấy không ít ủy khuất, nhưng đa phần đều không ít đàn ông nâng niu cô. Lần đầu tiên cô nếm trải nỗi ấm ức như vậy, Thác Chân không có một chút hứng thú nào với cô cả, càng không hề nể mặt cô. Tất cả những cử chỉ và cảm xúc kia của cô, chẳng khác gì diễn cho người mù xem. Suýt nữa thì Phong Điềm đã không nhịn được mà chửi bậy, cô tức giận bặm môi theo sau anh ta vào phòng.

Thác Chân đã trở về chỗ ngồi ban đầu, cũng không biết đang nói chuyện gì với Dư Nghệ. Nhưng rõ ràng dáng vẻ của anh ta lúc này không còn là Thác Chân lãnh đạm thờ ơ nữa.

Thác Chân đang kê đầu lên hai cánh tay, nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía trước đầy sức sống. Mà những thứ này chỉ xuất hiện khi anh ta đứng trước mặt Dư Nghệ.

Nhưng người đang nhận được sự đối đãi đặc biệt của Thác Chân - Dư Nghệ, dường như chẳng có bao nhiêu hứng thú với anh ta. Cô càng thích thú với bánh mì trong bữa cơm trước mặt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play