Dư Nghệ sửng sốt, bởi vì cô chẳng nhìn ra được bất kỳ thứ cảm xúc nào trong đôi mắt này. Cho dù là đau buồn hay tức giận, thậm chí là lộ ra một chút run rẩy vì đau đớn, cô đều không tìm thấy. Trong đôi mắt của cậu thiếu niên này thật vô hồn, cậu ta thậm chí còn không giống như một người sống sờ sờ chút nào.
Không hiểu vì sao đột nhiên Dư Nghệ cảm thấy cả người ớn lạnh, bàn tay đang dang ra phải ngừng lại mà không tiếp tục chạm vào cậu ta, hỏi: “Em…em không sao chứ?”
Thiếu niên ngẩn ngơ một lúc, sau đó mới chậm rãi lắc đầu.
Xung quanh tối đen như mực, thị giác của Dư Nghệ miễn cưỡng lắm mới có thể thích ứng được hoàn cảnh này, nhưng vẫn không thể nhìn rõ xem trên người cậu ta có những vết thương gì. Chỉ có mùi bùn đất hỗn độn trong không khí…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT