Là ai đang nói chuyện? Là ai dám đánh vào mặt mũi của cô!

Lâm Hân cau mày, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, lập tức đứng lên, lướt qua Tiểu Vương nhìn về phía sau hắn, Dư Nghệ lúc này vừa ngẩng đầu lên, không hề lảng tránh mà trực diện nhìn vào đôi mắt của cô ta.

Lâm Hân sửng sốt.

Sao cô lại không biết trong đoàn phim cũng có một cô gái xin đẹp như vậy.

Dư Nghệ ăn mặc hết sức đơn giản, khuôn mặt đầy đặn, đuôi mặt hơi nhếch lên, nhìn qua cảm giác có chút kiêu kỳ nhưng thờ ơ lãnh đạm, tóc cột đuôi ngựa, nhưng khí chất lại không thua cô ta một chút nào.

Lâm Hân theo bản năng cảm nhận được một chút nguy cơ, sợ kéo dài sẽ mất khí thế, cô ta hắng giọng, nhíu mày hỏi: “Cô vừa mới nói cái gì?”

“Tôi nói, tôi không nhìn thấy cậu ấy khi dễ cô.”

Dư Nghệ đi lên trước, liếc mắt nhìn Tiểu Vương, hắn bị chọc tức đến thảm hại, đáy mắt cũng bắt đầu đỏ ửng, nhìn thấy cô xuất hiện, Tiểu Vương cúi đầu dùng sức chùi chùi khóe mắt, nặn ra một nụ cười hết sức khó coi.

Lúc này có thể đứng ra bênh vực hắn, trong lòng Tiểu Vương tràn đầy cảm kích.

Đây chính là đối nghịch cùng cô ta một cách trắng trợn táo bạo, Lâm Hân không hề che giấu khuôn mặt không vui, lạnh lùng nói:

“Vậy thì đó là vấn đề của cô, cô tới trễ, tất nhiên là không biết chuyện gì đang xảy ra. Tên chạy vặt này ỷ thế hiếp người, cũng không phải một mình tôi nhìn thấy, bọn họ…đều là nhân chứng.”

Cô ta chỉ một vòng vào các diễn viên, thấy bọn họ đều không hé răng, xem như tán thành với những lời này, Lâm Hân vừa lòng gật gật đầu, quay mặt đi, ánh mắt thỏa mãn ngạo nghễ.

Cho dù Dư Nghệ và Tiểu Vương đứng cùng một chiến tuyến, thì thế nào?

Đều chẳng phải ngoan ngoãn cúi đầu trước mặt cô sao.

Lân Hân thực không vừa mắt Dư Nghệ, trong số các diễn viên ở đây, có ta là người nổi tiếng nhất, những người khác đều nịnh nọt cô ta, chỉ có Dư Nghệ, từ lúc tới đây cho đến giờ trong mắt đều là lãnh đạm.

Giống như hoàn toàn không để cô vào trong mắt!

Lâm Hân tức giận, còn đang định nói tiếp, Tiểu Vương vừa nhìn liền biết cô gái này không định buông tha, hắn liền tiến lên trước một bước, chắn ở giữa hai người, thở dài, nhẹ giọng nói: “

“Lâm tiểu thư, tôi xin lỗi cô còn không được sao?”

Lâm Hân là người rất có năng lực gây rối, Tiểu Vương đã ăn mệt, biết cô ta không dễ chọc, hắn không muốn đem người duy nhất dám bênh vực hắn là Dư Nghệ cũng bị liên lụy.

Xin lỗi thì xin lỗi đi!

Dù sao cũng không rớt miếng thịt nào…

Trong lòng Tiểu Vương hết sức chua xót, chậm rãi khom lưng.

“Thật sự xin lỗi, là tôi sai, cô…”

“Cậu sai cái gì?”

Eo hắn cong đến một nửa, nhưng không có cách nào khom xuống tiếp, Dư Nghệ đang kéo vạt áo của hắn ngăn động tác lại, xương sống Tiểu Vương đã cong thành một đường cung, thân thể cứng như cục đá, hắn giống như đang trôi giữa biển trước khi bị phá hủy thì được bàn tay của Dư Nghệ kéo về nhân gian.

Tiểu Vương quay đầu lại nhìn cô, mắt càng đỏ hơn.

Dư Nghệ cũng không nói cái gì, đẩy Tiểu Vương ra, cô đi nhanh lên phía trước, đưa tay ra một cái nắm được cổ áo của Lâm Hân, xung quanh vang lên tiếng kêu đầy sợ hãi, Dư Nghệ đẩy thẳng cô ta xuống sô pha.

Lâm Hân cũng hoảng sợ hét lên một tiếng.

Còn chưa kịp giãy giụa, Dư Nghệ đã nâng khuỷu tay lên ấn ở gữa cổ cô ta, đồng thời cúi người xuống, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang tràn đầy hoảng loạn kia, gằn từng chữ một hỏi: “Cậu ấy không sai, dựa vài cái gì phải xin lỗi cô?”

Lâm Hân sợ hãi, chưa bao giờ gặp qua loại chuyện như thế này, trừ việc lắc đầu nguầy nguậy, một chữ cùng không nói ra được. Không chỉ có cô ta, mà các diễn viên khác ở sảnh chính cũng đang hoảng sợ, không biết lúc này nên làm cái gì cho tốt.

Tiểu Vương bị động tác của cô làm cho bất ngờ, vừa định chạy lên cản ra, Dư Nghệ đã lùi lại, tùy tiện vỗ vỗ tay, đáy mắt tràn đầy ý cười.

“Quan hệ của chúng tôi rất tốt, đang đùa giơn thôi!”

Mọi người tiếp tục sửng sốt, hai mắt nhìn nhau lại chuyển ánh mắt về phía Dư Nghệ, trong lòng đều mang theo ba phần kính sợ.

Lâm Hân còn ngồi trên sô pha, tóc mai tán loạn, đôi mắt trừng đến thật to, giống như cô ta có thể thét lên chói tai bất cứ lúc nào, Dư Nghệ liếc cô ta một cái, chỉ chỉ vào cái camera lớn ở góc đường, cười nói:

“Vừa rồi chị Lâm diễn có tốt không? Nếu các cô không thấy rõ, thiết bị theo dõi của khách sạn xa hoa như vậy chắc chắn không tệ, còn muốn cảm nhận một chút kỹ thuật diễn xuất cao siêu của chị Lâm đây, có thể đến phòng an ninh xin chép lại một bản về nhà từ từ nghiên cứu thưởng thức.”

Đây chính là quang minh chính đại cảnh cáo.

Đều là người lăn lộn trong giới giải trí, Lâm Hân làm sao không hiểu được ý tứ trong lời nói này.

Hoặc là ngoan ngoan câm miệng, hoặc là…để cho những gì vừa mới xảy ra lúc nảy bị phía truyền thông nắm được tung ra cho bạn bè trên mạng nhìn xem, để bọn họ tới phân xử đúng sai.

Hai chọn một, không có lựa chọn thứ ba.

Thật đủ tàn nhẫn!

Cô lại có thể thua dưới tay một cô gái trẻ!

Lâm Hân cắn chặt răng, nhìn tươi cười trên khóe môi Dư Nghệ, hận không thể xông lên xé nát cái mặt của cô gái này.

“Đúng…là tôi và em gái này cùng cậu tràng vụ này phối hợp diễn một đoạn”. Lâm Hân cúi đầu, thanh âm từ kẽ răng phát ra, nghẹn ngào khó nghe, “Cũng hi vọng mọi người nỗ lực nhiều hơn, có thể đạt tới trình độ mà đạo diễn yêu cầu.”

Không có ai đáp lại, không ai biết rốt cuộc những chuyện đang xảy ra là như thế nào, thật sự là diễn kịch sao?

Vậy thì diễn cũng quá giống thật.

Tiểu Vương vẫn là người đầu tiên kịp phản ứng lại, hắn lén nhìn Lâm Hân một cái, giấu nụ cười trên môi, hắng giọng lên tiếng: “Được rồi, xe đã tới, tất cả mọi người lên xe đi. Còn có chuyện kia, hôm nay xác thật là Lâm Hân tiểu thư muốn cho mọi người tham gia một khóa diễn xuất, muốn mọi người nỗ lực nhiều hơn, tranh thủ đạt tới trình độ thật giải lẫn lộn như các vị lão tiền bối trong nghề nhé. Nhanh đi thôi!”

Hắn nói tròn vành rõ chữ, giống như là thật sự đã bày ra kế hoạch này vậy, cũng có người hoài nghi, nhưng cũng không tiện hỏi, chỉ có thể lục tục rời khỏi khách sạn. Dư Nghệ lùi lại phía sau, vẫn không quên làm tư thế mời đối với Lâm Hân trên khuôn mặt đang đầy vẻ oán hận.

“Cô đi trước đi, lão tiền bối.”

Xưng hô cuối cùng bị cố tình nhấn mạnh từng chữ, Tiểu Vương cũng bắt chước lặp lại một lần, cả khuôn mặt Lâm Hân liền cứng đờ, khi ra cửa còn đóng cửa kính thật mạnh tạo ra âm thanh vang dội. Dư Nghệ và Tiểu Vương liếc nhìn nhau, đồng thời cười ha ha lên.

“Quá hả giận! Cô có nhìn thấy mặt cô ta không? U là trời, đều tái luôn rồi!”. Tiểu Vương cười ra nước mắt, tiện tay chùi một cái, tự nhiên nhớ ra gì đó, liền nghiêm mặt nói: “Dư Nghệ, Lâm Hân kia có tiếng là ngoan độc thích ghi thù trong vòng, cô cẩn thận một chút, nếu cô ta tìm cô gây rối…”

“Yên tâm, tôi có thể xử lý!”

Dư Nghệ biết hắn khó xử, dứt khoát kết thúc câu chuyện.

Cô không phải là người có tinh thần trượng nghĩa thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ, nhưng mắt thấy người cách đây một hôm còn nói chuyện vui vẻ với cô lại bị người ta chà đạp tôn nghiêm dưới chân, thật sự không thể nhắm mắt làm ngơ được.

Một Lâm Hân thôi mà.

Người cô đắc tội cũng rất nhiều rồi, thêm một người nữa cũng không sao.

Dư Nghệ lên xe cuối cùng, vừa bước chân lên, ánh mắt u ám của Lâm Hân đã đuổi tới, giống như mũi dao nhỏ, hận không thể dùng ánh mắt xẻo đi vài khối thịt trên người cô. Cô ngẩng đầu lên, giống như không quan tâm cười cười, còn thiếu duỗi tay ra chào hỏi cô ta một cái.

Lâm Hân hừ lạnh một tiếng.

Bên trong xe buýt là một mảnh yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều nhạy bén nhận ra không khí không thích hợp, nơi này có Lâm Hân là địa vị cao nhất, cô ta lạnh mặt, người xung quanh cũng không dám thở mạnh.

Một lúc sau Tiểu Vương mới trở lại, vừa nghe điện thoại vừa lên xe, còn không kịp tìm chỗ ngồi, đã nghe giọng nói âm dương quái khí của Lâm Hân: “Cũng không biết là ai làm chậm trễ thời gian của mọi người mà còn không biết xấu hổ nói tôi?”

Hiện tại Tiểu Vương đã mệt hết hơi rồi, nghe cô ta nói như vậy chỉ cảm thấy như gió thoảng bên tai, giơ giơ di động lên, vẻ mặt hưng phấn, hạ giọng đầy bí ẩn nói: “Tôi vừa mới nhận được tin tức, các người đoán xem, hôm nay ai sẽ tới tham dự tập huấn cùng chúng ta nào?”

From TYT & Autumnnolove

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play