Chương 356
“Thiên Lâm, cậu với Lăng Phong sẽ đi theo dõi người đàn ông kia xem hắn ta đi đâu, còn mình đi lên phòng kia xem thử.”
“Cậu cũng phát hiện ra vấn đề à?” Vân Thiên Lâm đắc ý nhàn nhạt cười.
“Nơi này là nơi nào? Đề phòng vẫn hơn.” Nói rồi Vân Thiên Lâm và Lăng Phong âm thầm đi theo người đàn ông đó, Cố Thần cầm chìa khóa trong tay chạy lên phòng kia.
Quả nhiên, Cố Thần đã đoán đúng, lúc anh mở cửa phòng ra, người bị trói ở trên giường căn bản không phải là Giai Giai, mà là một cô gái xa lạ đã bị hạ dược.
Cố Thần lập tức gọi điện thoại cho Vân Thiên Lâm, chính anh cũng đuổi theo hướng vừa rồi của hai người mà chạy theo.
Mấy năm rồi anh không tới đây, nơi này vẫn là xài chiêu thức cũ, tiền giao không thiếu nhưng lại giao không đúng người. Giai Giai, em phải kiên nhẫn một chút, đừng để chính mình bị thương, cho dù em có xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ không để ý, điều anh cần chính là em phải bảo vệ mạng sống mình thật tốt. Giai Giai là một người nhất định sẽ không để người khác đụng vào người, với sự hiểu biết của anh về Giai Giai, anh tin chắc trong lúc quẫn trí, có thể cô sẽ làm chuyện dại dột để bảo toàn sự trong sạch của mình. Đó là điều mà anh sợ nhất.
Vân Thiên Lâm và Lăng Phong trộm đi theo sau người đàn ông đó. Ban đầu không có chuyện gì xảy ra, sau đó hắn ta đi vào thang máy bấm nút lên tầng trên cùng của biệt phủ này.
Nhìn bộ dáng lén lút của hắn, Vân Thiên Lâm ý thức được có chỗ không thích hợp, liền tập trung vào hơn, gọi cho Cố Thần nhanh chóng chạy qua đây.
Hai thang máy dừng lại đúng lúc trên cùng một tầng, hắn ta bước ra cửa thang máy cao hứng tâng chìa khóa trên tay. Nhìn đúng số phòng của mình, hắn ta tra chìa khóa vào rồi mở cửa đi vô trong.
Vừa lúc này Cố Thần chạy nhanh kịp tới, thấy người đàn ông đó đã đóng cửa phòng lại, có phải là Giai Giai đang ở bên trong không? Anh không dám hành động thiếu suy nghĩ, lỡ như không đúng, liền sẽ bị bứt dây động rừng.
Nhưng nghĩ là thế, lý trí cũng không thắng được cảm xúc, Cố Thần định xông vào thì bị Lăng Phong cản lại.
“Chờ một chút, cậu suy nghĩ kỹ chưa, nếu bên trong không phải là cô ấy thì có thể kế hoạch của chúng ta bị đổ bể.”
“Xin lỗi, mình không nghĩ được nhiều đến thế. Nếu bên trong là cô ấy thì sao? Cô ấy có chuyện gì, mình sẽ hối hận cả đời.” Cố Thần không còn giữ nổi bĩnh tĩnh nữa, một cước đá văng cánh cửa. Những chuyện liên quan đến Giai Giai, anh luôn không còn là bộ dáng nhẹ nhàng điềm tĩnh như thường ngày, bao nhiêu lý trí anh có được đều mất sạch vì cô.
Cửa bị đá tung ra một bên, trong phòng là người đàn ông không mảnh vải đang xé áo của Giai Giai ra, cả người nằm yên không chống cự, rất không giống cô bình thường.
Cố Thần thấy một màn như vậy, máu lập tức xông lên não, mặt anh đỏ bừng bừng, người nhảy lên một phát đá văng người đàn ông trên giường ra. Hắn ta nằm ở trên sàn nhà nửa ngày vẫn chưa hồi phục lại tinh thần lại, vẻ mặt ngây ngốc nhìn đám người ở đâu xông tới.
“Tụi mày là ai, có biết tao là ai không? Thức thời thì mau mau cút ra, tao sẽ không truy cứu chuyện này.”
“Tao không giết mày là may lắm rồi.” Cố Thần giống như một người điên, anh hướng tới đánh tới tấp vào người đàn ông lõa lồ, dám đụng đến người của anh, anh quyết không tha.
Trong phòng truyền đến một trận kêu la thảm thiết, không những bị Cố Thần đánh cho tơi tả mà Vân Thiên Lâm và Lăng Phong cũng nhào tới đánh không thương tiếc. Dám chơi xấu đổi người với bọn anh, may mà ba người bọn họ đề phòng, nếu không, đã bị cái chợ đen này lừa gạt. Tiền mất mà đến cả người cũng không tìm được. Một lát sau, tiếng kêu nhỏ dần, người trên mặt đất đã không còn động đậy gì được nữa, nằm bất tỉnh trên sàn nhà. Nhưng ba người vẫn chưa thỏa cơn giận.
Lăng Phong nhìn Giai Giai trên giường không ngừng vặn vẹo, khó chịu, anh ngăn cản Cố Thần nói: “Được rồi, đừng đánh nữa, đem người đi trước. Hình như cô ấy bị hạ dược rồi.”
Lăng Phong ho khan hai tiếng, hất hàm với Cố Thần.