Chương 355
Một cô gái khác trên sân khấu tạo dáng õng ẹo cổ động không khí, thì đằng sau bê lên một cái rương trong suốt bằng pha lê. Trong giây phút đó, Cố Thần ngừng thở, gắt gao nhìn chằm chằm vào cái rương. Đó không phải ai khác chính là Giai Giai.
Lúc này trên người cô chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, nhưng cũng không được lành lặn, không hở chỗ này thì cũng hở chỗ khác. Nút áo sơ mi buông lỏng, lộ ra một mảnh ngực trắng tròn đầy, đôi chân dài trắng nõn lộ ra uốn éo vì khó chịu. Bộ dạng như ẩn như hiện như thế càng gợi thêm sự kích thích của đàn ông.
Trong nháy mắt, toàn bộ mọi người ngồi ở hội trường liền nổ tung. Chỗ ngồi của đám đàn ông hận không thể lập tức đem người trên khán đài mang về chơi đùa một phen.
Giai Giai bị trói chân tay lại, đôi mắt bị mảnh vai đen che lại, cô không nhìn thấy mình đang ở đâu cũng không nghe được âm thanh gì cách âm của chiếc rương. Giai Giai không biết cô sắp trở thành đồ chơi của bọn đàn ông.
Giai Giai nghĩ mãi không ra, cô không nhớ mình bị người ta đưa đi như thế nào. Tỉnh dậy đã thấy mình bị trói, mắt bịt không biết mình đang ở đâu, cả người đều sợ hãi run lên, cô không ngờ mình bị Thẩm Nhược Tâm hãm hại. Không biết Bạch Hiểu Nguyệt có bị làm sao không, cậu ấy vẫn ổn chứ?
“Để làm mọi người không chờ lâu, tôi xin giới thiệu một mỹ nữ bên cạnh tôi. Tất cả mọi người cứ yên tâm, mỹ nữ này hoàn toàn la xử xử, chưa bị ai đụng qua. Nghề nghiệp của cô ấy là tác giả trên mạng, tôi tin hẳn là thông tin này sẽ làm mọi người thích thú. Tiếp theo giá khởi điểm là 80 vạn, hiện tại bắt đầu đấu giá.”
Cô gái quyến rũ vừa dứt lời, thì cái rương pha lê riêng tách ra thay thế bằng cái lồng sắt, cứ như thế Giai Giai bị nhốt giống như một con mèo nhỏ.
Không còn được tấm chăn pha lê bảo vệ, một âm thanh la hét bất thình lình làm Giai Giai hoảng sợ, cô chỉ nghe được sự reo hò phấn khích với kêu gào, còn kèm theo rất nhiều tiếng huýt sáo. Mà hình như tiếng đó đều là của đàn ông.
Giai Giai theo bản năng lùi lại, mới phát hiện chính mình không có đường thối lui, gậy gộc che chắn làm cô một trận sợ hãi nổi lên. Rốt cục là cô đang ở cái chỗ quái quỷ nào, làm cách nào để cô thoát khỏi đây? Tuy rằng rất run sợ nhưng Giai Giai vẫn lý trí suy nghĩ tìm cách giải thoát.
Cố Thần ngồi ở dưới khán đài, toàn bộ những biểu cảm của Giai Giai đều được anh thu vào trong tầm mắt, anh hận mình không thể lập tức đi lên mang cô về nhà. Đều là tại anh không tốt, nếu như anh bảo vệ cô kỹ hơn, đề phòng Thẩm Nhược Tâm hơn thì Giai Giai sẽ không bị cảnh này, là Giai Giai vô tội.
“2500 vạn.”
Cố Thần không chậm chạp, một lần ra giá không kì nhèo, cái anh muốn là người, tiền anh chưa bao giờ thiếu. Đối với anh, Giai Giai không thể so sánh với tiền được.
Tất cả mọi người trong khán đài đều sửng sốt, 2500 vạn để mua một cô gái, có bị nhầm không?
“2500 vạn lần thứ nhất, 2500 vạn lần thứ hai, 2500 vạn…”
“2600 vạn!”
“Vâng, vị tiên sinh này ra giá 2600 vạn, còn ai ra giá cao hơn không?”
“3000 vạn!” Cố Thần lại một lần nữa ra giá. Chung quanh lại một lần nữa yên tĩnh, 3000 để đổi lấy một người phụ nữ, từ trước đến nay chưa có cái giá nào cao như vậy.
Đối phương nhìn Cố Thần một cái, một hồi lâu sau cũng không có ai lên tiếng nữa.
Cuối cùng thì buổi đấu giá thắng lợi thuộc về Cố Thần. Anh thở phào nhẹ nhõm, chắc bây giờ Giai Giai đang rất hoảng sợ, chỉ một chút nữa thôi, cô mở mắt ra, người đầu tiên nhìn thấy là anh, chắc cô sẽ khóc vì cảm động mất.
Theo trình tự một tay giao tiền, một tay lấy người. Mục đích đã đạt được, ba người, dẫn đầu là Cố Thần đi ra phía sau cánh gà, đem người về.
Thời điểm ba người đến mang Giai Giai về, lại một người nói cho bọn họ biết cô gái đã được đưa lên một phòng trên lầu, sau đó người đó đưa chìa khóa cho Cố Thần. Cố Thần cười cười tiếp nhận chìa khóa, xoay người chạy lên lầu. Người đàn ông phía sau cũng cười cười nhưng là nụ cười âm hiểm, ngay sau đó hắn ta rời đi.