Vài hôm sau
Tại biệt thự nhà họ Hoàng
"Vy nhi con vào đây!"
Tiếng Mẹ nó từ trong phòng khách vang lên
"Vâng, mẹ gọi con?"
Nó nhanh chân chạy vào
"Con chào dì Từ, với bác Lâm đi"
Mẹ nó ôn nhu cười
"Vâng, con chào dì Từ, chào bác Lâm ạ"
Nó vâng lời, lễ phép cuối đầu
"Ừ, con gái thật ngoan!"
Bác Lâm dịu dàng xoa đầu nó vừa cười vừa nói.
"Bà với bà Lâm đúng là may mắn!"
Dì Từ vui vẻ tiếp lời
Mà cũng lạ thật nó ngoan thì liên quan gì tới bác Lâm mà may mắn với chả không nhỡ???
"Phải đấy, con gái thật xinh đẹp!"
Mấy mà mẹ hết lời khen ngợi nó, nó đứng kế bên nghe mà mũi cũng sắp nở cả lên.
Hôm nay nó mặc chiếc váy hôm trước, màu trắng tinh khiết làm nó càng xinh tươi và ngọt ngào hơn bao giờ hết.
"Thôi, con ra ngoài chơi với bọn Dân Nhi đi!"
"Vâng"
Dứt lời nó quay lưng chạy ra ngoài, đang cấm đầu cấm cỗ chạy thì va đầu vào cả một tản băng lớn, làm nó đông cứng người
"Em xem ra rất thích va vào người tôi thì phải"
Lâm Minh Vũ nở nụ cười thoải mái nhìn nó, nụ cười của hắn đúng là mê người, làm tim nó đập loạn cả lên
Haizzz chắc nó điên rồi, tim lại lạc nhịp vì hắn cơ đấy!!!!
"Tôi, anh đúng là đồ tâm thần! Tôi mà thích va vào anh ak, bớt ảo tưởng đi cưng, còn lâu"
Nó hất càm
"Em, được lắm"
Hắn nhìn cô nở nụ cười đầy ẩn ý
Truyện đã qua chỉnh sửa nhẹ