Tobi chìa tay ra trước mặt Kakashi, bên trên ướt đẫm dịch trắng của chính hắn, thậm chí nhiều đến mức đang nhỏ giọt xuống dưới đất.
Nam nhân tóc bạc do dự trong vòng một giây, rồi quyết định nghe theo, dù sao cũng là cái của mình, chê cái gì.
Từ góc nhìn của Tobi, hắn có thể thấy được Kakashi vô cùng ngoan ngoãn ghé sát vào tay mình, đầu lưỡi đỏ tươi dò ra, rũ xuống mí mắt chậm rãi liếm chất lỏng trên tay hắn. Vì cẩn thận, đầu lưỡi còn dán sát vào ngón tay, quấn lên. Kakashi hơi ngước mắt lên, nhìn hắn, khuôn mặt vì vừa mới trải qua cao trào mà mang theo sự thoả mãn, con ngươi ướt át, như muốn xác định biểu tình của hắn có bất mãn vì sự phục vụ vụng về này không, nhưng nào biết bộ dạng của hắn lại càng khiến yết hầu của nam nhân căng thẳng.
Thật đáng yêu, cũng rất gợi cảm dâm đãng, là người hắn yêu thích có khác, quả thực muốn mệnh hắn mà.
Tobi nhịn không được cúi xuống nâng cằm hắn lên, ở viên nốt ruồi nho nhỏ kia đặt xuống một cái hôn.
Nụ hôn thật mềm mại, chỉ nhẹ nhàng dán cánh môi lên, thái độ vô cùng trân trọng yêu quý, dường như đang hôn lên một viên pha lê quý giá, khuôn mặt dịu dàng đến không tưởng nổi, ngay cả khoé mắt khắc nghiệt kia cũng rủ xuống một độ cung mềm mại. Lông mi dài khép hờ che đi con ngươi đen thăm thẳm, giấu đầu lòi đuôi để lộ đi tình cảm nóng cháy ở đáy mắt.
....
"Thình thịch."
... Gì vậy?
"Thình thịch." "Thình thịch.""Thình thịch." "Thình thịch."...
Trái tim của ai đó rộn ràng náo động nhảy trong lồng ngực.
Cái gì vậy? Tại sao lại...
Kakashi ngơ ngác nhìn đôi mắt kia, cảm thấy trái tim của mình sắp phá tan lồng ngực nhảy ra ngoài. Đặc biệt là vết roi đau đớn càng như một con dao muốn xẻ ra ngực hắn, cứu cái trái tim đã muốn đổi chủ kia ra ngoài.
Hắn không phải 18 tuổi hay 8 tuổi, hắn đã 28 tuổi, làm sao không hiểu được cảm giác này tượng trưng cho cái gì. Nhưng chính vì thế hắn mới cảm thấy vớ vẩn.
Hắn... yêu người nam nhân trước mắt và nó chỉ vừa mới bắt đầu từ hai giây trước.
Đùa, đùa cái gì vậy?! Hắn mắc chứng Stockholm sao?! Hay hắn điên rồi?!
Nhưng Kakashi không lừa được chính mình, cái trái tim điên rồ kia cũng không cho hắn lừa chính mình.
Hắn yêu Tobi, một kẻ mà hắn còn chẳng biết cả tên thật.
- Chủ nhân...Tobi...
Thật con mẹ nó điên rồi. Hắn điên rồi.
Kakashi lẩm bẩm, hắn muốn hôn người này và hắn cũng làm thế. Hắn lấy tay vòng qua sau đầu nam nhân, chợt đè hắn lại, dưới ánh mắt kinh ngạc của Tobi, nghiêng đầu nhẹ nhàng dán lên đôi môi mềm mại kia, chậm rãi nghiền ma.
Nam nhân giật mình, ngẩn ra.
Ngay sau đó, một bàn luồn vào mái tóc bạc của hắn, cưỡng chế đè hắn lại, lực độ mạnh đến chân tóc hắn phát đau, rồi một vật thể mềm nóng cậy là môi và răng hắn xông thẳng bên trong, không nể tình chút nào bắt đầu càn quấy!
Tiếng nước dính nhớp vang lên, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, nhiệt tình cọ sát, nước bọt giao hoà như muốn theo đó truyền đạt một tín hiệu mịt mờ đến đối phương, cái tình cảm nồng nhiệt không thế giấu nổi, theo nụ hôn này đều giải phóng hết ra.
- Ô... hưm...! To, bi... hừm ư hừm!...
Kakashi phát ra vài tiếng rên rỉ rách nát, hắn ôm lấy cổ nam nhân, lẩm bẩm gọi danh hiệu của hắn.
- Obito, gọi ta là Obito.
Tobi, không, Obito tạm thời dừng lại, nói ra một cái tên, lúc này Kakashi mới để ý đến vành tai ửng đỏ của hắn, ngay cả hốc mắt cũng nhiễm chút màu đỏ nhàn nhạt, rõ ràng là khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn hiện tại lại lộ ra chút ngây ngô trẻ con.
Nhìn qua có chút đáng yêu...
Từ từ, ngây ngô?!
Trong lòng Kakashi đột nhiên lộp bộp một tiếng, giơ tay vội chặn lại đôi môi của hắn, run rẩy hỏi:
- Chủ nhân, Obito... ngài... bao nhiêu tuổi rồi?
Obito rõ ràng hoang mang một chút, nghiêng nghiêng đầu:
- Mười tám.
May quá, không phải là tám...
Trời ạ hắn đang nghĩ gì thế này?!Mười tám tuổi?! Hắn vừa mới vấy bẩn một đứa nhỏ vừa mới thành niên?!! Bọn họ cách nhau tận mười tuổi!!
Kakashi chỉ cảm thấy trước mắt một mảng u ám, vô cùng tội lỗi, quả thực muốn dội nước Thánh lên người để rửa tội! Hắn vừa mới vấy bẩn một thiên thần aaa!!!
- Không được! Chúng ta không thể tiếp tục! Chủ nhân ngài quá nhỏ!
Kakashi điên cuồng lắc đầu, lựa chọn tính quên đi ai vừa mới quất cậu đến dục tiên dục tử kia.
Người kỹ thuật tốt đến như bước ra từ sách giáo khoa kia là ai chứ chắc chắn không phải Obito của hắn! Obito của hắn chỉ là một đứa nhỏ ngây thơ trong sáng mà thôi, cậu ấy không có lỗi, lỗi là tại chính hắn, tại hắn hết!
Obito nghe thế liền vô cùng buồn bực hơi phồng má, nhưng làm thế lại càng khiến hắn trông trẻ con hơn, Kakashi nhìn hắn như vậy quả thực chỉ muốn mổ bụng tạ tội.
- Kakashi, ta không nhỏ, hôm nay ta đã mười tám!
"Hôm nay đã mười tám"... nghĩa là Obito ngày hôm qua mới chỉ mới 17 tuổi...
AKakashi cảm thấy mình hiện tại phải đi đồn Công An tự thú ngay lập tức, hắn cứng lên chỉ vì ánh mắt của một đứa nhỏ 17 tuổi, không, thậm chí khi bắt đầu khả năng mới chỉ là 16 tuổi, hắn là biến thái, hắn dâm ô trẻ vị thành niên aaa!
Obito nhìn khuôn mặt Sub của mình từ xanh thành đỏ, từ đỏ thành vàng, từ vàng thành tím, biểu tình cũng vô cũng quái dị, hắn không biết người này nghĩ cái gì trong đầu nhưng chắc chắn là hắn sẽ không muốn biết!
Ngay lập tức, Obito lựa chọn chủ động xuất kích, hắn lại hôn lên đôi môi kia, một tay tóm lấy đôi tay định đẩy hắn ra kia cố định lại, miệng nuốt hết những sự từ chối kia xuống.
Kakashi áy náy chảy xuống một giọt nước mắt cá sấu, ai tha thứ hắn nhưng chủ nhân quá mê người hu hu, hắn không cưỡng lại được!
Không khí trong phổi nhanh chóng loãng đi, kỹ thuật hôn của Obito thật sự không giống với một đứa nhỏ mười tám tuổi, rất có kỹ xảo vờn quanh, cọ sát, liên tục khiêu khích hàm trên mẫn cảm, bắt Kakashi phải ngẩng đầu lên, nuốt sạch nước bọt giao triền của hai bên.
"Nhóp nhép... chặc..."
"Ba!"
Khi hai cánh môi tách ra còn phát ra một tiếng vang nho nhỏ.
- Bò lên giường, chổng mông lên!
Obito trầm giọng ra lệnh, một tay còn không nặng không nhẹ tát một cái vào cặp mông đầy đặn kia. Trạng thái trái táo ngây ngô đã tắt, trạng thái Dom nghiêm khắc lại online.
- Vâng, chủ nhân...
Kakashi ngoan ngoãn bò lên giường, xẩu hổ vùi mặt xuống đệm, đầu gối chống xuống đẩy phần eo hông nâng cao lên, do dự một chút rồi ngập ngừng tách hai chân ra.
Hắn có chút sợ hãi chờ đợi, biết là khả năng hôm nay sẽ làm tới bước cuối cùng, nhưng hắn thật sự chưa dùng mặt sau bao giờ...
Bỗng một cảm giác quen thuộc kéo đến, Kakashi run lên một chút, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ.
- A...
Rõ ràng không hề có sự đụng chạm, hắn thậm chí không cảm thấy hơi ấm của một cơ thể khác nhưng dường như lại cảm nhận được cái cái gì đó không chậm rãi qua đáy chậu của mình, không ngừng lưu luyến ở bộ phận nam tính và cửa sau.
Nóng rực, mang theo cảm giác xâm lược khiếp người, rồi lại dính nhớp, như hoá thành một cái lưỡi lớn không ngừng liếm láp mảnh đất mẫn cảm của hắn.
Đang nhìn hắn... Người kia đang nhìn hắn... Obito đang nhìn hắn...
- Ô a... đừng, chủ nhân, đừng nhìn nô, đừng nhìn ha a...
Ánh mắt Kakashi dần trở nên có chút mê ly, cơ thể hơi co lại như muốn giấu mình khỏi tầm mắt đầy dục vọng kia, cảm giác này rất khác những lần trước.
Trước kia là hưng phấn, xấu hổ nhưng kèm theo đó là cảm giác bực bội khi bị làm phiền. Còn bây giờ hắn chỉ cảm thấy thẹn, muốn giấu mình đi rồi lại âm thầm khát vọng được người kia nhìn chăm chú nhiều hơn chốc lát, ngay cả cơ thể cũng nổi lên màu hồng phấn xinh đẹp, hưng phấn đến nổi lên cả da gà.
Đừng nhìn... Không, nhìn ta đi! Nhìn ta đi! Đừng rời mắt khỏi ta! Nhưng xấu hổ quá, muốn trốn đi... Nhưng, muốn... vẫn còn muốn... Ô!
Trong đầu Kakashi chỉ còn một mảnh hồ nhão, hai ý tưởng không ngừng tranh đấu nhau như muốn xé hắn ra làm hai, tay co quắp nắm ga trải giường, bắp đùi không ngừng run lên, vừa muốn mở rộng ra lại vừa muốn khép lại, rối rắm muốn chết.
- Cơ thể của Kakashi thật xinh đẹp. Nhìn này, nơi này còn có màu hồng phấn đấy.
Obito tiến sát lại gần, hơi thở bóng bỏng phun lên phần đáy chậu mẫn cảm khiến cho Kakashi suýt nữa nhảy dựng lên, người kia còn lấy tay đẩy hai phần thịt đẫy đà ra, nhìn chăm chú vào lối vào non nớt sạch sẽ kia, dường như phải phác hoạ chi tiết hình dáng nó vào trong đầu mới vừa lòng, rồi như lại càng muốn chui sâu vào bên trong, ngắm nhìn thịt ruột đỏ tươi diễm lệ.
Này tất nhiên chỉ khổ Kakashi, hắn giờ phút này quả thực sắp bị tầm mắt kia thiêu cháy, bị nhìn chăm chú vào chỗ kia khiến hắn cảm thấy mình như đang bị lột sạch ra vậy, từng đầu dây thần kinh loả lồ dưới ánh đèn điện, bất lực run rẩy, không thể giấu đi đâu được, bộ phận bên dưới lại lặng lẽ cứng lên, xấu hổ chảy ra nước mắt.
Chết, muốn chết... chủ nhân, đừng nhìn nữa, đừng nhìn nữa... chết mất...
Thân hình nam nhân tóc bạc dường như chịu không nổi, cong lưng muốn cuộn người lại.
Nhưng lúc này, một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng hắn, trấn an cơ thể đang run rẩy, bên tai vang lên tiếng nói của thanh niên:
- Không phải sợ, có ta ở đây, cho dù Kakashi bày ra bất luận cái gì ta cũng thích, cho dù nó xấu hay đẹp, cho dù nó bất kham hay rực rỡ, tin tưởng ta, bày nó ra trước mắt ta, để ta có thể nắm giữ tất cả của "Kakashi", hãy đem "Kakashi" giao cho ta.
Kakashi nghe vậy, sửng sốt quay đầu, hắn nhìn Obito, trên khuôn mặt kia không có bất kỳ thành phần vui đùa nào, nghiêm túc như đang tuyên thệ, đôi mắt đen kia lẳng lặng nhìn hắn, như muốn giao cho hắn vô vàn dũng khí, như muốn nói cho hắn: "Hãy tin tưởng ta."
Tin tưởng... sao?
Tin tưởng?
Trước mắt Kakashi đột nhiên nhoè đi, rồi một giọt chất lỏng nặng trĩu rơi xuống, hắn khụt khịt một tiếng, cổ họng nghẹn ngào nhưng cơ thể lại nhẹ đi một cách lạ thường, dường như mọi gánh nặng bỗng chốc được bỏ xuống, làm cho hắn có chút mờ mịt không biết theo ai.
"Giao "Kakashi" cho ta."
Người này liệu có biết "Kakashi" thật sự là người như thế nào sao?
Người này thật sự nguyện ý tiếp nhận con người bất kham, vô dụng này sao?
Nhưng, nếu không thử, không bắt chính mình bước ra bước đầu tiên thì chắc chắn sẽ không bao giờ có thể chạm đến vạt áo của người này... Nhưng nếu...
Nam nhân tóc bạc mím môi, né tránh không dám nhìn hắn, vội vàng quay đầu đi, chỉ là giọng nói nghẹn ngào có chút run rẩy truyền ra:
- Vâng... chủ nhân, hãy nhìn nô... nhìn "Kakashi" đi... nô muốn được ngài chăm chú nhìn vào!
Nếu muốn tiếp nhận ta, thì hãy nhìn ta đi, ta sẽ phơi bày hết tất cả như ý cậu muốn, vậy nên đừng ghét bỏ ta.
Một bàn tay bẻ mặt hắn quay lại, trên trán được đặt lên một nụ hôn đầy tán thưởng:
- Ngoan. Kakashi làm tốt lắm.
Bước hai, thành lập sự tin tưởng, đã hoàn thành.
Kakashi chỉ cảm thấy mặt mình chắc chắn nấu chín được một con cua.
Hắn được chủ nhân khen "ngoan", hắn được chủ nhân kém mình mười tuổi khen "ngoan".
Vui, rất vui, vui đến trái tim như nở hoa nhưng cũng thấy rất xấu hổ làm sao đây?
Kakashi lấy tay bụm mặt, chỉ để lộ hai bên thính tai đỏ như lấy máu, rõ ràng là một người nam nhân trưởng thành nhưng làm cái động tác này lại không có gì không hợp, đáng yêu đến mức làm trái tim ai đó nhũn ra.
Kakashi đáng yêu quá.
Obito đầu lưỡi lặng lẽ liếm răng nanh, con ngươi u u sáng lên.
Đáng yêu đến muốn nuốt hết vào bụng.
Obito liếc đám đồ chơi treo ở bức tường bên cạnh, băn khoăn, chốc lát liếc bên này chốc lát liếc Kakashi, dáng vẻ trầm tư như đang suy xét xem nên dùng món đồ chơi nào để trang trí Kakashi nhà hắn.
A, da Kakashi rất trắng nên màu nào cũng rất đẹp, đen hoặc đỏ là đẹp nhất, hai điểm trước ngực ban nãy bị quất đánh nên hiện tại da rất mỏng, rất mẫn cảm, có thể suy xét nhũ kẹp hoặc trứng rung... Vật nhỏ này có thể dùng gậy niệu đạo, hay nên dùng đai trinh tiết buộc lên? Nếu không ngăn cản việc Kakashi bắn thì với thân hình mẫn cảm như vậy thì chốc hắn sẽ rất mệt mỏi...
Đằng sau mới là lần đầu, ôn hoà chút, bỏ mấy thứ quá mức kích thích đi thì có thể dùng loại mang điện này, kích điện tuyến tiền liệt cũng không tồi, hay loại rung mạnh này.... A, loại nào cũng hợp hết.
Nếu không chọn được vậy chọn hết đi. Đêm nay còn dài, có thể thử hết, đành phải vất vả Kakashi chút rồi. Obito nheo mắt cười.
Thanh niên gỡ từng món mình thích xuống ôm ở khuỷ tay, đến khi hắn dừng lại thì cái đống hắn ôm cũng đầy ụ, lúc này Obito mới vừa lòng đem đống đồ mà đem ra ngoài chắc chắn sẽ bị che mosac này đặt ở đầu giường, dưới ánh mắt hoảng sợ của Kakashi hướng hắn cười một cái.
Kakashi nhìn đống đồ chơi lại nhìn khuôn mặt tươi cười của chủ nhân nhà mình, chỉ cảm thấy khả năng ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của mình.
Làm ơn đi, hắn vẫn là Sub non, sao chơi kích thích như vậy được, mang hết đống này lên người thì hắn cũng có thể đi đầu thai được rồi!
Obito cong lên khoé môi trấn an sờ sờ mái tóc bạc của hắn, rồi bắt đầu cầm từng món đồ chơi lên đâu vào đấy trang trí nó lên người nam nhân.
Đầu tiên, Obito không hề ngần ngại bày ra thêm một kỹ năng của mình, hắn dùng một sợi dây thừng đỏ đem hai tay Sub nhà mình trói ra đằng sau lưng, rồi vòng qua cổ xuống đến trước ngực, thắt ra một loạt nút mai rùa xinh đẹp, đem cơ ngực săn chăc kia đẩy đến càng thêm đẫy đà, kết hợp vết roi làm người trong nhất thời không thể phân biệt được đâu mới là dây đâu mới là vết roi, bụng bị hắn siết chặt ba vòng dây theo kẽ cơ bụng, ngăn chặn toàn bộ khả năng giãy dụa. Cái cây gậy dễ thương kia còn được hắn đặc biệt chú ý, xung quanh thắt ra năm nút hoa mai, nhìn trông vật nhỏ xinh đẹp như nhuỵ của một đoá hoa. Cuối cùng Obito đem hai chân Kakashi buộc thành hình chữ M, vòng thêm hai nút dây cố định hắn ở một tư thế nằm ngửa giang rộng đùi, toàn bộ không thể không phơi bày hết ra, trông có vẻ vô cùng dâm dãng.
Hai điểm đỏ bừng kia rất vinh hạnh được kẹp lên hai cái nhũ kẹp xinh đẹp, vì nó sưng to lên gần như trầy da nên khi Obito kẹp chúng lên Kakashi nhịn không được hít ngược một hơi, cảm giác đau đớn bén nhọn làm cái trán chảy ra mồ hôi lạnh. Chỉ cần hơi run lên là sẽ kéo theo nhũ kẹp đong đưa, không ngừng kích thích hai điểm đáng thương kia.
Đến khi đến lượt cây gậy nhỏ, Obito cầm vật nhỏ đã sung sướng đến mức đang rỉ nước kia, hơi trầm ngâm rồi từ đống đồ bên cạnh lấy ra một cây gậy mát xa niệu đạo, sao, tuy rất muốn xem vật nhỏ này được bao bởi lồng trinh tiết nhưng đây mới là ngày đầu cho nên chọn cái này đi, mai sau còn phải dạy dỗ cái lỗ nhỏ dễ khóc này thêm.
- Hưm!... Chủ, chủ nhân! Nó lớn quá, không vào được đâu! Đừng, cầu ngài! Không vừa đâu mà!
Kakashi mồ lạnh đầy đầu nhìn Obito đổ dịch bôi trơn lên cây gậy mát xa nhỏ kia rồi nắm lấy bộ phận nam tính của hắn, đem nó đặt ở miệng lỗ nhỏ chậm rãi ma sát, hiển nhiên muốn đem cái thứ kia chen vào niệu đạo yếu ớt của hắn!
Cái thứ kia phải to gấp đôi đường kính lỗ chuông của hắn! Mới lần đầu làm sao mà vào được!
Obito không chút dao động, loát thân gậy hai cái, đôi mắt chăm chú nhìn công việc trên tay mình, chậm rãi hướng dẫn:
- Ngoan, đừng lo lắng, Kakashi hãy tưởng tượng như mình đang đi tiểu, thả lỏng một chút là sẽ được thôi.
Kakashi chỉ đành nuốt ngược nước mắt vào trong, nhắm mắt cắn răng cố gắng thả lỏng cơ thêd, bắt đầu tưởng tượng mình đang đi tiểu như hắn nói.
Dưới sự phối hợp của nam nhân, Obito chậm rãi chen được cây gậy mát xa vào lỗ nhỏ kia, ngay lập tức nó đã bị căng đến trắng bệch!
- Chủ nhân! Ha..! Chủ nhân! Nó to quá! Thật sự không vừa đâu mà...!
Lỗ chuông bị căng ra đau đớn khiến cho nước mắt của nam nhân không khỏi ứa ra, hốc mắt đỏ ửng, môi bị hắn cắn để lại chi chít dấu răng.
Cây gậy mát xa dưới sự khó tin của Kakashi chậm rãi trượt vào hơn phân nửa, cái cảm giác quỷ dị khi chuỗi hạt tròn ngược hướng tiến vào niệu đạo mẫn cảm làm cho tóc gáy hắn dựng hết lên, bất lực lắc đầu, phát ra tiếng nức nở yếu ớt.
Obito ước lượng chút chiều dài còn lại, rồi bỗng lấy tay ấn mạnh xuống, ngay lập tức gậy mât xa hoàn toàn tiến vào lỗ nhỏ kia!
- Ô a!!!!
Trước mắt Kakashi hiện lên ánh sáng chói mắt, cả cơ thể co quắp cứng còng lại! Nếu không phải bị dây cố định chắc chắn hắn đã nhảy dựng lên!
- A... A.. A...
Kakashi bật ngửa đầu ra sau, giương miệng, cổ họng phát ra vài đơn âm vô nghĩa, nước bọt theo khoé miệng chảy ra để lại một vệt nước lấp lánh, hai mắt trừng lớn, biểu cảm có chút vặn vẹo, chỉ có nước mắt không ngừng chảy ra, khuôn mặt ửng hồng đến không bình thường, đồng tử đen nhánh mờ mịt mất đi tiêu cự, trong đầu bị kích thích quá mức vừa rồi đảo thành một đống hồ nhão, nửa ngày không thể phản ứng lại.
Cảm giác cay nóng khi bị cấp tốc ma sát niêm mạc yếu ớt cộng thêm sự đau đớn căng chặt như một mũi tên xỏ xuyên qua toàn bộ bộ phận nam tính của hắn, trong nháy mắt, mọi cảm quan đột nhiên biến mất, hắn chỉ có thể cảm nhận được sự tồn tại của cái bộ phận đang bị tra tấn kia mà thôi.
Obito hài lòng nhìn vật nhỏ trong tay mãnh liệt nhảy dựng lên bốn năm cái rồi cuối cùng chỉ có thể yếu ớt run rẩy, phần đỉnh còn sót lại của cây gậy mát xa theo đó khẽ đong đưa, viên pha lê trang trí gắn trên đó dưới ánh đèn lóng lánh sáng lên.
Thật xinh đẹp, xinh đẹp đến mức không thể rời mắt ra được.
- Kakashi quả thật là quá tuyệt vời, ngay mới chỉ lần đầu tiên đã có thể cao trào khi không thể bắn rồi, thân thể này mới mẫn cảm và dâm đãng làm sao, nếu không dốc sức dạy dỗ thì thật phí phạm của trời.
Obito tán thưởng sờ sờ lấy phần đùi trong của hắn, rước lấy hai cái run rẩy của chủ nhân nó, vừa lòng thở dài một tiếng.
Làn da này cũng rất trắng và mềm mại, để lại vết roi, hay là hình xăm đều rất hợp, nếu có dịp, hắn sẽ chính tay xăm tên của mình lên đây, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã thấy rất rạo rực.
Như vậy, có thể bước vào phần chính được rồi. Obito nhìn chằm chằm cái lỗ nhỏ hồng nhạt nào đó, mắt đen trầm xuống, giống vực sâu không đáy, như chực chờ nuốt người vào bụng.
Hắn lấy ra một lọ bôi trơn chuyên dụng, không chút sợ lãng phí vặn nắp đổ toàn bộ chất lỏng bên trong xuống phần đáy chậu, dịch bôi trơn lạnh lẽo chợt tiếp xúc với da thịt mẫn cảm và vết roi khiến cho nam nhân tóc bạc không khỏi giật mình khẽ run lên một cái, mím chặt môi.
Ngón tay của Obito thon dài, trắng đến gần như tái nhợt, nhưng khớp xương rất rõ ràng, lòng bàn tay tràn đầy những vết chai, cứng rắn và vững chãi đến lạ thường, khi chạm lên da thịt mang đến cảm giác an toàn lớn lao.
Obito cúi người, hơi chút trách cứ hôn lấy bờ môi bị Kakashi cắn đến bật máu kia. Đầu lưỡi quét qua dấu răng, chậm rãi chui vào không gian ẩm ướt bên trong, trấn an quấn lấy một đầu lưỡi khác.
Kakashi nhìn khuôn mặt phóng đại trước mắt, cảm nhận được sự vuốt ve giữa môi lưỡi, chậm rãi hưởng thụ nhắm mắt lại, giống như một con mèo được vuốt ve, an tâm thả lỏng cơ thể.
Lần trấn an này mặc dù Obito không nói một lời nào nhưng Kakashi lại có thể cảm nhận được những gì hắn muốn nói, thần kinh banh chặt rốt cuộc cũng thả lỏng lại, sống lưng mềm nhũn xuống, ngay cả chút do dự không chừng cuối cùng cũng tan mất.
Hắn muốn đem chính mình giao cho Obito, lấy một tư thái hoàn toàn khác tồn tại. Không chỉ ở "màn trò chơi" đêm nay, mà là từ nay về sau, từ hiện tại đến mãi mãi, giao phó thân thể, trái tim, trí óc, tương lai, toàn bộ những gì mình có cho người trước mắt.
Nô muốn làm Sub của ngài, chủ nhân.
Obito nhận ra chút chuyển biến của Kakashi, hai mắt không khỏi sáng lên, hắn kỳ thực cũng không trông chờ gì vào việc có thể bắt lấy người nam nhân này ngay từ lần đầu tiên, thậm chí đã chuẩn bị sẵn phương án tác chiến trường kỳ để có thể ôm được mỹ nhân về nhà. Nhưng mọi chuyện diễn ra còn suôn sẻ hơn mong muốn rất nhiều.
Xem ra... Kakashi của hắn đã từng chịu không ít tổn thương cho nên phòng tuyến tâm lý mới có thể yếu ớt đến mức này, để hiện tại hắn có thể dễ dàng sấn hư mà nhập.
Trong mắt Obito hiện lên chút đau lòng, rồi ngay sau đó lại bị ngọn lửa tình dục đen ngòm cắn nuốt.
Không sao, quá khứ gì đó không quan trọng. Hiện tại, người này là của hắn! Hắn sẽ không để Kakashi phải chịu đựng bất kỳ tổn thương nào nữa!
Ngón tay của Obito chậm rãi xoa nắn vòng quanh lỗ nhỏ, kiên nhẫn trợ giúp nó thả lỏng, đợi đến khi nó nôn nóng hé ra một miệng nhỏ nhấm nuốt dịch bôi trơn xung quanh thì từ từ đem một ngón tay cắm vào.
- Hưm!...
Kakashi nhăn mày nhìn xuống, cảm nhận được một vật thể xa lạ tiến vào cơ thể mình, không đau, nhưng cảm giác rất bị xâm nhập rất quái dị, giống như lãnh địa bị xâm phạm, vô cùng khó chịu.
Thành ruột ấm nóng không tự giác xô đẩy ngón tay, muốn đẩy nó ra ngoài nhưng Obito đương nhiên sẽ không theo ý nó, tiếp tục mạnh mẽ thăm dò vào bên trong, một bên vừa tiến sâu vào một bên có tiết tấu ấn ấn thành ruột.
Cảm giác được xúc cảm mềm nhẵn bên trong, Obito không khỏi hưởng thụ thở dài một tiếng.
- Ấm và rất khít, ta rất mong đợi việc được tiến vào bên trong Kakashi đấy.
Lời nói lộ liễu của hắn chọc cho vị nam nhân da mặt mỏng nào đó không khỏi xấu hổ quay mặt sang một bên.
Đợi cho miệng nhỏ trở nên mềm mại hơn một chút, Obito tiếp tục chen thêm một ngón tay vào, lần này đem chúng đẩy vào đến lún cán, bắt đầu hướng lên trên sờ sờ, quả nhiên rất dễ dàng sờ đến một phần hơi nhô lên, Kakashi cũng theo đó nhăn mày giật mình một cái. Đây đúng là tuyến tiền liệt của nam nhân.
- Sweet spot của Kakashi đây rồi~!
Obito cười, vui vẻ đến khoé mắt cũng cong cong lên, trong lơ đãng tiết lộ chút tính trẻ con của mình, giống như một cậu bé bắt được kẹo.
Nói rồi hắn không chút do dự cong lên ngón tay, nhắm thẳng điểm kia chọc thật mạnh!
- Y aaaaa!! Đừng—!
Một dòng điện đột nhiên từ vị trí đó ầm ầm chạy toán loạn toàn thân, "ầm!" một tiếng xông thằng lên não, làm cho đầu Kakashi ong ong kêu lên, chưa kịp phản ứng lại thì đã thét chói tai ra tiếng!
- Đ-Đừng! Chủ nhân a a a!! ... Cầu, a ha, cầu ngài dừng lại! Y aaa! Chết mất!.... Chủ nhân! A! Ha!...
Ngón tay tàn nhẫn đâm chọc, tuyến tiền liệt bị đối đãi thô bạo như thế khiến Kakashi chỉ có thể không ngừng cầu xin, cơ bắp cả người căng chặt, đầu không ngừng lắc lắc như muốn vứt cái khoái cảm đang khiêu vũ trên đầu dây thần kinh của mình ra khỏi não, nước mắt bò đầy mặt, ướt đẫm chật vật. Bộ phận nam tính phía trước bị liên luỵ, không ngừng run rẩy, căng đỏ lên.
Obito lại tiếp tục chen thêm một ngón tay nữa vào, mạnh mẽ khuấy động bên trong, thành ruột khô ráo bất lực trước sự tấn công đành phải toát ra chút chất lỏng, bị ngón tay quấy phát ra tiếng "òm ọp" vô cùng dâm đãng. Ba ngón tay thay phiên nhau xoa ấn vị trí mẫn cảm kia, mặc kệ cho Kakashi không ngừng cầu xin, tàn nhẫn nhét cho hắn càng nhiều khoái cảm!
Ba ngón tay không ngừng biến đổi đa dạng, khi thì ấn, khi thì xoa nắn, rồi còn kẹp bắt nó nhô lên, chanh chua đanh đá khiêu khích.
Cuối cùng, Obito cắm thêm ngón thứ tư, "phụt!" một tiếng, nửa bàn tay đều xâm nhập vào huyệt thịt, sau đó hắn bắt đầu điên cuồng đâm chọc tuyến tiền liệt của Kakashi!'
Kakashi ngẩng đầu, dường như ngừng thở, ngay cả con ngươi cũng hơi trôi lên trên, không thể kêu rên được nữa, trong cổ họng phát ra tiếng "khanh khách", thân thể cũng không ngừng giật giật, ướt đẫm mồ hôi, bộ dạng như bị kích thích quá đà.
Chết mất, muốn chết, quá kích thích, may dừng lại đi, mau dừng lại, có cái gì muốn đến, không, thật đáng sợ, có cái gì đó muốn đến!
- Aaaaaaaaaaaa!!!
Đột nhiên thân thể nam nhân điên cuồng co giật thét chói tai, ruột thịt xoắn thật mạnh lấy bốn ngón tay của Obito rồi điên cuồng trào ra chất lỏng!
Hắn... cao trào.
Obito rút tay, bàn tay hắn ướt đẫm, lỗ nhỏ ngay sau đó không ngừng "òng ọc" tràn ra chất lỏng.
- Chủ nhân... chủ nhân...
Kakashi bị lần cao trào kịch liệt này làm cho đầu choáng mắt hoa, tạm thời chưa thể phục hồi tinh thần, có chút mê man lầm bẩm gọi danh từ mà hắn cho là thân cận nhất.
Khuôn mặt đỏ bừng, ướt đẫm mồ hôi và nước mắt, bộ dạng đáng thương làm cho Obito không khỏi có chút mềm lòng, tiếc nuối nhìn thoáng qua cây gậy mát xa phóng điện kích thích tuyến tiền liệt đã chuẩn bị sẵn ở kia, ban đầu hắn còn định chơi kịch liệt chút nhưng xem ra Kakashi không chịu được rồi.
Mới chỉ có vài thứ cơ bản vậy thôi mà, Sub của hắn yếu ớt quá, còn cần rèn luyện nhiều hơn.
Obito lúc này mới kéo ra áo khoác, áo sơ mi bên dưới bao lấy thân hình cao lớn rắn chắc, dáng người cực kỳ tốt, phát dục tốt đến mức nhìn không ra đây mới chỉ là thanh niên mười tám tuồi.
Tiếng tháo thắt lưng da lạch cạch gọi tỉnh Kakashi, hắn nhìn xuống thì thấy Obito đã kéo ra khoá quần, để lộ ra một góc quần lót viên đạn màu xám căng phồng bên dưới. Ban nãy là quần tây đen nên khó nhận ra, hiện tại Kakashi đã thấy được chủ nhân nhà mình cũng nóng lòng tới mức nào.
Nhìn độ cung kia, cái thứ ấy chắc chắn sẽ không phải là nhỏ... Kakashi mặt đỏ tim đập nghĩ, xấu hổ muốn rời tầm mất nhưng lại luyến tiếc, chần chờ không ngừng bồi hồi ở vị trí kia.
Obito nhận ra tầm mắt của hắn, ngẩng đầu lên cười:
- Đáng lẽ còn phải khẩu giao, nhưng nể tình lần này là lần đầu nên ta tha cho Kakashi đấy. Lần sau làm bù gấp đôi.
Nói rồi, hắn móc cái thứ đã hưng phấn từ đầu đến giờ của mình ra, hưởng thụ ánh mắt kinh hãi của Kakashi, cây gậy còn vì ánh mắt ấy mà khẽ giật giật.
Kakashi mặt biến trắng, môi sợ hãi run rẩy.
Cái thứ kia, nó to quá! Lại còn dài! Nhìn như một phen hung khí ấy! Cái thứ này sẽ cắm vào người hắn thật sao?!
... Thảo nào chủ nhân gọi cái của hắn là cây gậy nhỏ rồi vật nhỏ linh tinh, hoá ra không phải do hắn trêu đùa mà là thật. So với con quái vật khổng lồ kia thì của hắn đúng là chỉ được tính là bé bé xinh xinh mà thôi.
Obito ngồi quỳ giữa háng nam nhân, chậm rãi dùng phần nấm đầu ma sát xung quanh rồi khẽ dùng lực đẩy vào, phần nấm đầu bị cửa nhỏ nuốt vào, rồi phần thân cũng trượt vào.
- Ân... hừ, chủ nhân! Nó to quá, nóng quá!
Kakashi cắn răng khẽ hừ ra giọng mũi, con ngươi ướt đẫm nhìn Obito, cảm giác đau đớn khi thành ruột bị căng ra làm hắn có chút thở không nổi, rồi lại có chút tê dại chậm rãi bò lên cột sống, vô cùng khó chịu.
Obito trên trán cũng chảy xuống mồ hôi, hắn cũng rất khó chịu, thành ruột ấm nóng căng chặt quấn lấy thân gậy, không ngừng đè ép phần đầu mẫn cảm khiến cho hắn rất muốn ngay lập tức đâm thẳng vào, nhưng rồi lai băn khoăn cảm nhận của Sub nhà mình nên đành cố nhịn lại, cúi xuống quan sát biểu cảm của nam nhân.
Mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống phần ngực tràn đầy vết roi, cảm giác có chút xót. Căn phòng yên ắng chỉ còn tiếng thở dốc thô nặng của thanh niên.
Kakashi nhìn hắn như vậy, có chút đau lòng rồi lại nhịn không được vì sự săn sóc này mà cảm thấy vui sướng, thậm chí ngay cả sự khó chịu bên dưới cũng như biến mất, trên mặt chợt tràn ra ý cười, ngay cả đôi mắt cũng cong lên hình trăng non:
- Chủ nhân, nô muốn ngài! Muốn ngài hung hăng làm nô!
Rõ ràng là đã xấu hổ đến mức mặt đỏ như máu nhưng vẫn căng da đầu nói ra những lời lẽ mời gọi vô cùng lộ liễu, ánh mắt nóng bỏng thản nhiên để lộ ra khát vọng muốn được chiếm hữu.
Người nam nhân mà hắn tơ tưởng bao lâu nay hiện tại đang ngoan ngoãn nằm dưới thân, trong mắt chứa đầy hình bóng của hắn, ngay cả khuôn mặt tưoi đẹp kia cũng tràn đầy dục vọng.
Tất cả những thứ này như một cái kéo cắt phay đi sợi dây lý trí vốn đã căng như dây đàn của Obito, hắn chỉ nhìn nam nhân một cái thật sâu, dục vọng cuồn cuộn bên trong khiến cho Kakashi không khỏi giật mình, sau đó hít sâu một hơi, hai tay kéo lấy eo hắn, "phanh!" một tiếng chọc thẳng vào!
- Nha aaa!!!
Kakashi cảm thấy nội tạng mình dường như bị đâm lệch vị trí, cái thứ nóng bỏng kia tiến vào một độ sâu đến hắn cũng không thể tưởng tượng nổi, cảm giác đau đớn và cay nóng tê dại độ nhiên ập đến khiến hắn không kiềm chế được kêu lên, trước mắt một mảng hoa râm.
Nhưng còn chưa kịp đợi Kakashi thích ứng thì vật nóng đã chậm rãi rút ra, chỉ để lại phần nấm đầu rồi tiếp tục hung hăng xọc vào!
- A! A ân... Chủ nhân, hư ưm! Chậm chút... a a a, cầu ngài chậm một chút! ... A ha!... Nô, nô, chịu không nổi...!!
Thọc vào rút ra như mưa rền gió dữ, Obito còn liên tục hướng tuyến tiền liệt cọ sát khiến cho Kakashi vừa đau vừa sướng, không ngừng rùng mình, thành ruột mạnh mẽ mấp máy, liên tục tràn ra chất lỏng ướt nhẹp. Thanh niên mới thành niên không chút bủn xỉn, tận tình phát tiết tình cảm nhiệt liệt lên người mình yêu, không ngừng đong đưa eo hông rắn chắc quấy loạn phần mềm mại ấm nóng bên trong.
- Bên trong Kakashi ấm quá, thành ruột đang quấn chặt không cho ta rời đi này, thích vậy sao?
Obito vuốt ngược tóc mái lên rồi dùng tay ấn xuống phần bụng đang bị hắn làm cho không ngừng nhô lên kia, khiến cho thành ruôt càng thêm dính sát vào cây gậy sắt bên trong.
- Ô ha!... a, a, a,... chủ nhân! Sướng, thích.. ư... Nô thích...
Cảm giác bây giờ nó không hề bén nhọn kích thích như lúc dùng ngón tay nhưng nó lại chạy dài, dòng điện không ngừng bò tán loạn làm cho cả người hắn tê dại dại, khiến cho đầu óc càng ngày càng mờ mịt, hơn nữa theo động tác càng ngày càng nhanh chóng của Obito, dòng điện càng ngày càng mãnh liệt, kích thích như nước lũ càn quét lý trí, một cảm giác quen thuộc bắt đầu xuất hiện.
Sướng quá...
Hắn lại sắp cao trào lần nữa...
Kakashi biểu cảm có chút vặn vẹo, miệng cuồng loạn phát ra những tiếng rên rỉ rách nát vô nghĩa, eo vô ý thức giãy dụa muốn thoát đi, nhưng lại vẫn bị cố định lại, cái gậy sắt kia giống như sẽ không bao giờ dừng lại, mạnh mẽ phá tan tầng tầng lớp lớp mị thịt, đâm thật sâu vào bên trong, cọ sát tuyến tiền liệt, giao cho nam nhân càng nhiều kích thích.
- Nô... Nô muốn cao trào! A ha!! Nô muốn cao trào!!! Nha aaaaaa!!
Thành ruột điên cuồng xoắn chặt mấp máy, rồi ầm ầm phun nước!
Lại cao trào lần nữa khiến cho Kakashi kiệt sức run lên, phát ra tiếng kêu rên, đầu như muốn ngất đi, cảm giác kích thích quá liều khiến hắn cảm giác như thân thể sắp nổ tung ra đến nơi!
Nhưng Obito lại vẫn không dừng lại, không màng hắn vừa mới cao trào tiếp tục xọc vào đường đi đang kịch liệt phun nước kia, hưởng thụ chất lỏng nóng bỏng phun lên phần nấm đầu mẫn cảm, hơi thở thô nặng gợi cảm, đôi mắt càng ngày càng trầm xuống, thậm chí còn dùng một tay chậm rãi ma sát đỉnh chóp của cây gậy mát xa niệu đạo.
Sau khi cao trào vốn là thời gian cơ thể mẫn cảm nhất, nhưng hiện tại lại bị không ngừng nhu lộng âu yếm, cảm giác quá kích đến mức khiến người phát cuồng lên, Kakashi thậm chí không thể phát ra được bắt cứ thanh âm nào, nước mắt đầy mặt không ngừng lắc đầu.
Kích thích quá, sẽ điên lên mất, hắn sẽ phát điên lên mất!
Obito dường như cũng bước vào giai đoạn cuối, đè lên người nam nhân, kịch liệt hôn hắn, không ngừng tăng nhanh tốc độ!
Niêm mạc mẫn cảm bị ma sát đến sưng đỏ, cảm giác như cây gậy sắt của Obito như sắp chọc xuyên qua thành ruột của hắn, ép ra từng đợt chất lỏng, ngay cả tuyến tiền liệt dường như cũng bị hắn cọ đến mức phát điên nhảy lên!
- Ô... hưm...
Kakashi thật sự không chịu được nữa, hắn cảm giác hôm nay sẽ bị Obito làm chết ở trên giường!
Lúc này Obito đột nhiên thọc một cái thật sâu rồi dừng lại, bộ phận nam tính nhảy nhảy lên rồi phóng ào ạt ra dịch trắng!
Cảm giác chất lỏng nóng bỏng không ngừng đập lên thành ruột, Kakashi lại bước lên một lần cao trào, cuối cùng trước mắt biến đen, chịu không được nữa kiệt sức ngất đi.
Obito thấy vậy liền bật cười, nhịn không được cúi xuống hôn hôn trán hắn.
Thật đáng yêu.
Bước thứ ba, hoàn toàn chinh phục, đã hoàn thành.
...........
Kakashi tỉnh dậy, liền thấy Obito đã ngồi ở mép giường cũng đang lẳng lặng nhìn hắn, tóc ướt đẫm, trên người chỉ khoác một chiếc áo tắm, từ vạt áo lộ ra cơ thể thấy được cơ ngực săn chắc, ánh nắng từ cửa sổ hắt vào trên người khiến hắn đẹp đẽ như một bức cẩm thạch.
Thấy hắn tỉnh dậy, Obito cười nói:
- Dậy rồi sao?
Kakashi biết chính mình ngất đi giữa chừng, có chút xấu hổ, hiện tại cả người hắn vẫn rất đau nhức mệt mỏi.
Nhưng có một chuyện hắn cần làm ngay lập tức.
Hắn đột nhiên chống tay ngồi dậy, lảo đảo đi xuống giường, dưới ánh mắt kinh ngạc của thanh niên "phịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt hắn, thậm chí còn cố gắng thẳng sống lưng bày ra tư thế quỳ tiêu chuẩn.
Ngẩng đầu lên, khuôn mặt trắng bệch nhưng trong mắt tràn đầy sự nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Nô muốn trở thành Sub của ngài, chủ nhân.
Obito giật mình trợn to mắt nhìn hắn, trong lúc nhất thời không biết là nên kinh ngạc hay nên vui mừng trước, hạnh phúc từ trên trời rơi xuống trúng đầu làm hắn choáng váng không biết làm sao.
Không khí bỗng nhiên rơi vào yên lặng.
Nhưng phản ứng của hắn trong mắt Kakashi lại thành ý khác, ánh sáng trong mắt hắn chợt ảm đạm, ngón tay có chút nan kham cuộn tròn lại.
Quả nhiên... Người như hắn làm sao có thể được nhận cơ chứ, một kẻ yếu đuối, rác rưởi thì có giá trị gì?
Không bị chán ghét đã là may mắn rồi.
Trái tim trong lồng ngực dường như hồng một lỗ hổng lớn, đau nhức và lạnh căm căm, lạnh đến mức hắn muốn cuộn người lại.
Hít sâu một hơi, là người trường thành rồi, không nên cưỡng cầu nhau, hiểu ý thì nên biết điều mà rời đi, Kakashi rũ đầu chống gối, kéo thân hình nhức mỏi của mình muốn đứng dậy, đột nhiên vai bị một lực lớn đè xuống, bắt hắn lại quỳ xuống, bên tai vang lên giọng nam tức giận:
- Định đi đâu?!
Kakashi khó hiểu ngẩng đầu nhìn người trước mắt, cậu từ chối rồi tại sao còn giữ hắn lại làm gì? Nhưng đến khi nhìn đến khuôn mặt tức giận nhưng không giấu được vẻ vô thố vội vàng kia thì không khỏi ngẩn ra.
- Chưa có sự cho phép của chủ nhân đã dám đứng lên, phép tắc đâu?!
Obito lạnh giọng trách mắng, một tay túm lấy cằm nam nhân bắt hắn nhìn thẳng mình, lực độ mạnh như muốn bóp nát cằm hắn.
- Ta..., không, nô không phải...! Chỉ là—
Kakashi biết mình hiểu nhầm, có chút luống cuống muốn giải thích, nhưng đã bị hắn tức giận cắt ngang:
- Câm miệng!
Kakashi mím môi, ngoan ngoãn ngậm miệng, chỉ có chút thấp thỏm nhìn người trước mất.
- Ta là Dom của ngươi, điều này bắt đầu từ tối hôm qua đến bây giờ vẫn chưa thay đổi, và mai sau cũng thế. Nhớ lấy. Từ bây giờ ta sẽ chỉ nhận một Sub duy nhất, đấy chính là Kakashi ngươi!
Obito trầm giọng gằn từng chữ, ngón tay chỉ thẳng vào trái tim của nam nhân như muốn khắc ghi những lời này vào khối thịt kia.
Kakashi ngơ ngác nhìn hắn, trái tim đột nhiên trở về nơi nó thuộc về, làm cho hắn vừa thoả mãn lại vừa an tâm. Giống như từ giờ phút này hắn mới chính thức tồn tại, sống trên thế giới này.
Kakashi nhịn không được nắm lấy hắn, ỷ lại đem mặt áp vào lòng bàn tay ấm áp kia, mặt mày nhu hoà cười khẽ:
- Vâng, nô là Sub của ngài, từ giờ đến mãi mãi.
...............Hết phiên ngoại............
Vài điều muốn nói:
Thề là không bao giờ đụng và thể loại H này nữa! Chết mất! 13k chữ vắt cạn sức lực và tế bào não của tác giả luôn.
Mong nó qua kiểm duyệt :v. Không qua là tác giả đi chết đây.
Thực ra là còn định viết súc ruột rồi đủ các loại play chơi dơ khác nhưng ngẫm lại các bạn chưa chắc đã tiếp thu được nên chỉ dừng ở đây thôi, vậy là cũng vượt chừng mực lắm rồi.
Thể loại SD này không phải mấy ai cũng nuốt được đâu, vì nó cũng thuộc dạng tương đối đặc biệt trong nhóm 4 chữ cái rồi. Tại mối quan hệ nó tương đối... vặn vẹo.
Vì dù sao cũng là dạy dỗ cả về thể xác và tinh thần cho nên Sub rất dễ quá mức ỷ lại Dom, nếu hai người tách ra người bị thương sẽ luôn là Sub.
Kỳ thực phiên ngoại này không đề cập đến quá khứ của Kakashi hay Obito, thậm chí là họ làm nghề gì cũng không rõ, một phần là phục vụ H, một phần là tác giả không muốn lồng vào, cứ để như vậy để dễ liên tưởng đến quá khứ của Kakashi trong "Naruto".
Tác giả muốn kiếm cho Kakashi một người có thể thay hắn gánh mọi thứ, để hắn có thể yên tâm giao phó chính mình cho hắn.
So, tác giả chọn Obito :>, và xây dựng mối quan hệ S-D này để lấy một cái cớ đường hoàng cho Kakashi có thể làm điều đó mà không cần băn khoăn.
Bảo ngọt cũng hẳn là có chút xíu.
Ok, đã chốt xong 1 phiên ngoại, còn 4 phiên ngoại nữa nhé.
Hai ngày tiếp không có chương mới, thân~