(Khụ, thèm thịt mà ban nãy đọc một bộ SD (chủ-tớ) làm horny quá, cho nên tác giả quyết định viết phiên ngoại này, vì không chuyên nên không phải loại SD điển hình.

CP: ObiKaka, cảnh báo OOC (phiên ngoại này chỉ phục vụ nướng thịt nên vứt não đi ha :>)

Bối cảnh: Hiện đại, không phải Konoha.

Sao, lưu ý đến đây thôi~ chúc dùng ăn ngon miệng!

Ai không thích thể loại này thì đừng đọc nhé, thể loại này không phải gu của nhiều người đâu.)

( "Kẻ thuần phục"= Sub (S)= người muốn được thống trị, muốn được dạy dỗ.

"Kẻ dạy dỗ" = Dom (D)= người thống trị, dạy dỗ.)

.....................

- Nha! Hai, hai mươi ba...! Cảm ơn chủ nhân!

"Vút!" "Bang!"

- A ân! ...Hai mươi tư—! ...Cảm ơn, chủ.. nhân!

Hội trường không khí vô cùng nóng bóng, ám đèn lờ mờ kèm thêm mùi hương đặc trưng càng tô đậm không khí nơi đây.

Bên dưới ngồi đầy người, người thì quần áo chỉnh chu, đàng hoàng ngồi trên ghế, hưởng thụ rượu ngon và kích thích thị giác, người thì lại lấy đủ mọi tư thế thần phục dưới chân loại người trên, có thể mặc quần áo và cũng có thể trần như nhộng, hay thậm chí là trên người treo đủ các loại đồ chơi tình dục, đầy vết roi hoặc đủ thứ khác.

Nhưng đối với cảnh tượng vô cùng có sức đánh sâu này chẳng có ai lộ ra vẻ ngạc nhiên, biểu tình trên mặt tất cả những người ở đây đều thản nhiên như nhau, cũng phải, bởi vì đây là một nơi dành riêng cho những kẻ như vậy mà.

"SandD", câu lạc bộ tình dục nổi tiếng xa gần của những con người trên bảng chữ cái, thiên đường của những kẻ đã vào "nghề" lâu năm, chống chỉ định với những tay mới.

Không phải nói đùa, câu lạc bộ này còn treo hẳn một tấm biển về điều này, để tránh những con nai thiếu hiểu biết vào nhầm nơi này mà bị đùa chết.

Cho dù là Sub. Sub ở đây cũng chẳng phải dạng vừa, nếu không thể làm cho bọn họ thoả mãn khéo còn bị kéo ra ngoài đánh cho một trận.

Hiện tại SandD đang tổ chức sự kiện thường nhật của họ, đấy chính là "biểu diễn", bên trên sân khấu là một trong những "kẻ dạy dỗ" nổi tiếng nhất của họ, Bạch Mao, và bé Sub xinh đẹp hợp tác tạm thời của hắn.

"Vút!" "Bang!"

Roi đen ở trên không trung vòng một độ cung duyên dáng, dùng một lực độ vừa phải quất lên mảnh da thịt đã chằng chịt vết roi bên dưới, thân thể của người bị đánh kiệt sức run lên, mồ hôi đầm đìa, môi đỏ phát ra tiếng rên rỉ đau đớn nhưng lại không giấu nổi sự thoả mãn.

- A! Đau! Năm— Năm mươi! Cảm ơn... chủ... nhân, ha..! Ha...!

Nam nhân cao lớn thấy số lần đã đủ liền thu lại roi, một đầu tóc bạc bên dưới ánh đèn phản quang đến loá mắt, khuôn mặt bị mặt nạ che đi một nửa chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt thanh tuấn, hình dạng xương quai hàm sắc bén, sắc môi có chút nhợt nhạt nhưng bên dưới lại có một viên nốt ruồi nhỏ, vô duyên vô cớ vì khuôn mặt này tăng thêm chút quyến rũ.

Chỉ thấy hắn rũ xuống mi mắt, ngón tay hữu lực cuộn lấy roi đen, tương phản trắng đen cực kích thích thị giác càng khiến không ít người bên dưới nuốt nước bọt, từng ánh mắt tham lam si mê dính chặt lên cơ thể thon dài được bao trong bộ vest chỉnh chu kia, không chút ngại ngùng bồi hồi ở những bộ phận nhạy cảm.

Nam nhân cũng chẳng để tâm, chỉ nhấc lên mí mắt, đôi mắt ngăm đen từ trên cao nhìn xuống đánh giá một vòng, rõ ràng hắn nhàn tản đứng đấy nhưng lại toả ra sự áp bách cực lớn, giống một con thú ăn thịt không muốn bị làm phiền, để lộ chút khí thế uy hiếp những kẻ to gan lớn mật đang lờn vờn quanh nó.

Rất nguy hiểm, nhưng cũng thật mẹ nó mê người!

Nhưng đại đa số người lại không có gan sờ lông dã thú, chỉ có thể tiếc nuối thu hồi tầm mắt. Chỉ có một vài người vẫn tiếp tục dùng ánh măt nóng rực nhìn người trên sàn biểu diễn, thậm chí còn phát ra một tiếng huýt sáo đầy ngả ngớn.

Bạch Mao, kẻ dạy dỗ nổi tiếng ở đây, kỹ thuật tốt, đặc biệt tốt ở dùng roi, có thể đem nô lệ nhỏ bé của mình quất đến dục tiên dục tử, quất đến cao trào là chuyện thường ngày. Người lại đặc biệt dịu dàng, trong khi thiết lập mối quan hệ thì chỉ nhận một Sub duy nhất, trừ ở những lúc dạy dỗ ra đều ấm áp đến mức khiến trái tim người tan chảy.

Đặc biệt, hắn hiện trong trạng thái "độc thân", ngay cả Sub hiện tại cũng chỉ là người hợp tác trong buổi diễn này mà thôi.

Quả thực là Dom trong mơ của rất nhiều người.

Nhưng tất nhiên, trái cây thơm ngon thì ai chẳng thèm. Đâu chỉ Sub mơ ước hắn, ngay cả không ít Dom cũng muốn dụ dỗ hắn mang về tự mình dạy dỗ.

Một Dom tài giỏi hiện tại là quỳ gối dưới chân mình, thân hình cao lớn hào phóng loả lồ, đôi mắt đen kia ngước từ dưới lên nhìn, bên trong tràn đầy chính mình, đôi môi kia khẽ hé mở, đầu lưỡi đỏ tươi ẩn ẩn hiện hiện, tràn đầy khát khao và dục vọng gọi một tiếng "Chủ nhân". Ảo tưởng này khiến không ít kẻ dạy dỗ ngày đêm tơ tưởng nam nhân kia.

Kakashi đứng trên đài bình tĩnh thu hồi tầm mắt, bé Sub của hắn đã bò lại đây, cánh tay trắng muốt cuốn lên cẳng chân hắn, thân hình mềm mại cũng theo đó dán lên, khuôn mặt xinh đẹp làm nũng cọ cọ, đây vốn là điều chưa nhận được sự cho phép của chủ nhân nhưng cô lại làm nó rất bình thường, phải biết đấy là điều tối kỵ nhưng Kakashi lại không hề lộ ra sự bất mãn, thậm chí còn cúi xuống dùng tay khẽ vuốt ve mái tóc mềm mượt kia:

- Nay đến đây thôi.

Sub của hắn trên mặt hiện lên màu đỏ ửng, giống thiếu nữ hoài xuân, đôi mắt ướt át đầy tình yêu nhìn hắn, giọng nói ngọt ngào khàn khàn khàn thổ lộ mong muốn:

- Chủ nhân... nô còn muốn.. rất thích, rất thích được chủ nhân quất.

Nói rồi cô còn như khoe ra quay tấm lưng tràn đầy vết roi xuống khán đài bên dưới, ở dưới vô vàn ánh mắt hâm mộ ghen ghét tiếp tục quấn lấy Dom của mình.

Kakashi chỉ thở dài lắc đầu, cúi xuống ôm Sub của mình lên, mặc kệ bộ vest đắt tiền bị đủ loại chất lỏng trên người cô lây dính, gật gật đầu với người chủ trì bên cạnh:

- Hôm nay vậy thôi, ta đi về trước.

Người chủ trì cung kính giúp hắn mở cửa, bóng dáng hai người nhanh chóng biến mất, khán giả bên dưới không ít người tiếc nuối thu hồi tầm mắt, tiếp tục chờ đợi màn biểu diễn tiếp theo.

............

- Chủ nhân!

Kakashi vừa đặt Sub lâm thời của mình xuống giường, đang chuẩn bị xoay người rời đi thì ống tay áo đột nhiên bị kéo lại, đằng sau vang lên tiếng gọi.

...Lại nữa.

Kakashi kinh thân bách chiến buồn rầu thở hắt ra, rất muốn ngay lập tức rời đi nhưng cuối cùng vẫn xoay người lại, vô cùng kiên nhẫn ôn hoà hỏi:

- Sao vậy?

Cô gái vừa hợp tác với hắn ngồi dậy, mặc kệ bộ ngực trắng muốt đầy đặn loả lồ trong không khí, khuôn mặt đẹp đẽ ngẩng lên, ửng đỏ, chân thành nói:

- Chủ nhân, nhận nô đi, nô muốn được người dạy dỗ.

Cô quả thực chưa bao giờ gặp một kẻ dạy dỗ tương phản như vậy, quả thực mê chết người, ban nãy dù có năm mươi roi cũng đủ cô dư vị đến tận bây giờ. Dom chất lượng tốt như vậy còn không tự mình tranh thủ thì phải đợi đến bao giờ?!

Nói rồi cô còn cố ý nghiêng nghiêng người, bày ra dáng vẻ người cần người cứ hái, vừa xinh đẹp vừa dâm đãng.

Nếu là các Dom khác chắc chắn sẽ không từ chối một Sub như vậy, cho dù từ chối cũng sẽ do dự chốc lát.

Nhưng Kakashi lại ngay lập tức từ chối:

- Không được, hiện tại ta chưa muốn nhận Sub.

Nói rồi còn như an ủi khẽ sờ đâu cô rồi nhân lúc cô chưa phản ứng lại nhanh chóng đi ra ngoài, còn săn sóc đóng cửa lại.

Kakashi đứng ngoài cửa, một tay nới lỏng cà vạt rồi nhân tiện cởi ra hai nấc cúc, như là giải thoát thở hắt ra. Hắn đánh giá chút vị trí của mình liền nhanh chân đi về phòng chuyên dụng của mình.

SandD tài lực không tầm thường, chỉ riêng nhìn cái vị trí của nó chễm chệ ở trung tâm khu ăn chơi tấc đất tấc vàng này là đủ hiểu, còn chưa nói đến diện tích vài ngàn mét vuông này nữa, người đứng sau màn quả thực là danh tác. Tất nhiên tiền đẻ tiền, nơi này cũng ngày ngày hốt bạc, dịch vụ gì đó toàn giá trên trời, vào được đây gia cảnh cũng phải thuộc diện giàu có.

SandD quả thực là ông vua không ngai ở mảnh đất màu mỡ này.

Tất nhiên ông chủ cũng phi thương hào phóng, mỗi Sub và Dom ở đây đều có một phòng riêng, tiện cho việc hành sự.

Kakashi quẹt thẻ mở cửa phòng, bước vào trong. Bên trong nội thất trang trí xa hoa, vì là phòng của Dom cho nên có riêng một mặt tường treo đủ loại đồ chơi người lớn, còn dựa theo yêu thích của hắn treo đủ loại kiểu dáng roi.

Kakashi cởi ra áo khoác, mặt nạ và cà vạt vứt dưới đất, chỉ để lại áo sơ mi trắng nôn nóng đi vào phòng tắm, gấp không chờ nổi vặn vòi, nước lạnh ngay lập tức ào ào đổ xuống, áo sơ mi dính nước nhanh chóng biến thành nửa trong suốt, ướt đẫm dính lên cơ thể, để lộ ra thân thể rắn chắc gợi cảm bên dưới.

Kakashi đứng im như vậy một lúc lâu, đợi cho cảm giác hưng phấn nóng ran tan đi mới bằng lòng tắt nước, dùng tay vuốt ngược tóc lên, lộ ra cái trán trơn bóng và khuôn mặt tuấn tú.

Hiện tại, trên khuôn mặt này lại lộ ra màu đỏ ửng nhàn nhạt, đôi mắt đen hơi ướt át, làm cho hắn không còn chút gì dáng vẻ nguy hiểm mạnh mẽ vừa rồi, gợi tình đến muốn mệnh.

Kakashi có một bí mật.

Hắn thân tuy là một Dom nổi tiếng, cũng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ "chuyển chức", đến đây đại đa số chỉ để phát tiết áp lực công việc, dạy dỗ người khác giảm stress. Tiếng kêu rên và tiếng roi quất qua không khí có thể giúp hắn thả lỏng. Lâu lâu hứng lên cũng có thể 419 một lần.

Là đàn ông độc thân trưởng thành, có chút sở thích người lớn là chuyện bình thường, mặc dù nó không quá bình thường trong mắt người ngoài.

Mọi chuyện vốn diễn ra không có gì lạ cho đến trong một lần hắn lên biểu diễn, đột nhiên xuất hiện một tầm mắt vô cùng đặc biệt.

Kakashi vốn chẳng xa lạ gì với những những ánh mắt tham lam thèm khát của đám người bên dưới, ban đầu hắn còn có chút mất tự nhiên nhưng sau nhiều lần thì đã quen rồi.

Vậy mà cái tầm mắt kia vào một ngày đột nhiên xuất hiện, bám dính vào người hắn, dường như hoá thành thực chất liếm láp khắp cơ thể, xuyên qua lớp áo, trực tiếp dán lên da thịt bên dưới. Nó nóng bỏng và ướt át, tham lam và khát vọng, giống như dí lên người hắn một cây đuốc, di đến đâu là cảm giác bỏng cháy đau đớn theo đến đó, làm cho không khí đột ngột trở nên oi bức đến khó thở, tay cầm roi luôn vững vàng của Kakashi khi ấy đột nhiên có chút run rẩy, một dòng điện tê tê dại nhanh chóng chạy dọc theo xương sống.

... Hắn cứng.

Hắn vì một ánh mắt mà cứng.

Đũng quần trở nên chật chội và khó chịu, mồ hôi từ trên trán ứa ra, cái cảm giác mãnh liệt đột nhiên ập đến làm cho hắn muốn ngay lập tức tháo chạy.

Và hắn cũng chạy trốn, gần như chật vật kết thúc buổi biểu diễn một cách vội vàng, thậm chí không kịp quan tâm tới Sub mà nhanh chân xuống đài.

Cái tầm mắt kia thậm chí dính theo lưng hắn đến khi hắn đi khuất mới tan đi. Mặc dù đã tan đi nhưng cái nhiệt độ nóng rực kia dường như vẫn còn lưu lại trên cơ thể hắn.

Sau đó mỗi lần hắn lên biểu diễn, cái tầm mắt ấy liền ngay lập tức xuất hiện, bắt đầu như mãng xà quấn lên người hắn. Hắn lần nào cũng cố tìm xem chủ nhân của nó ở đâu nhưng lại không thể tìm được kẻ khả nghi. Hiện tại từ lần đầu nó xuất hiện đã được gần một năm rưỡi nhưng nó vẫn nhiệt liệt như ngày đầu, quấy rầy hắn.

Thậm chí khiến cho hắn có cảm giác chính mình mới là kẻ bị tầm mắt kia quất roi.

Thật, thật quá đáng.

Kakashi thở hổn hển, cau mày nhắm lại mắt. Vừa rồi nhớ tới lại khiến bộ vị vừa bị nước lạnh cưỡng chế xịu xuống bắt đầu có xu thế ngẩng đầu lên.

Hắn rất muốn gặp chủ nhân của tầm mắt kia một lần, sau đó hung hăng đấm vào mặt hắn ta một phát!

Dám làm cho cơ thể hắn trở nên kỳ lạ thế này... đáng đánh!

Ngày mai vốn là hắn rảnh, đêm nay định nhân dịp này chơi bời thả lỏng một chút ai ngờ lại phải lên biểu diễn thay thế cho một Dom có việc đột xuất, hiện tại đột nhiên hết hứng rồi, muốn về nhà ngủ một giấc.

Kakashi túm lấy khăn tắm qua loa choàng lên đầu, mở cửa.

Nhưng ngay lập tức bước chân hắn ngừng lại, giương mắt kinh ngạc nhìn một người đột nhiên xuất hiện trong phòng mình, hiện đang ngồi vắt chăn trên giường, nhắm mắt, tư thế tuỳ ý như hắn mới chính là chủ nhân nơi này.

- Cậu là To... bi?

Đây hẳn là Tobi, cũng là một Dom nổi danh ở đây, không thường thấy hắn xuất hiện lắm, nhưng tại sao hắn ta lại ở đây?

Kakashi cau mày, cảm thấy không vui khi lãnh địa của mình bị người ngoài xâm phạm, hắn ném khăn lông sang một bên, lạnh giọng hỏi:

- Tại sao cậu lại ở trong phòng của ta?

Phòng ở SandD chỉ có chủ phòng mới có thể mở ra, nếu không phải có sự đồng ý của chủ phòng, tên này vào bằng cách nào?!

Cái người gọi là Tobi ung dung đứng dậy, mặt nạ trên mặt chỉ để lộ ra đôi mắt, ngay khi hắn vừa mở mắt, Kakashi liền nhịn không được lùi về phía sau một bước.

Nóng rực mà dính nhớp, cái cảm giác dữ dội quen thuộc... là cái tầm mắt đó.

Là hắn!

Tobi dùng một tốc độ chậm rãi bước lại gần, nhưng do chân dài, mỗi bước bước rất xa, chỉ bốn năm bước chân đã đến trước mặt nam nhân, hơi cúi đầu, đôi mắt đen nhánh âm u vọng vào mắt Kakashi.

- Kakashi.

Giọng nam trầm thấp vang lên, thông qua mặt nạ khả năng còn có chút sai lệch, nhưng nội dung của nó lại không sai lệch chút nào.

Hắn không chút do dự, gọi tên đúng tên Kakashi.

Là người quen? Phải rồi, hiện tại hắn không mang mặt nạ, nếu ai biết hắn đều có thể nhận ra. Nhưng tên này là ai, hắn hình như chưa gặp người này bao giờ.

Chậc, rắc rối rồi đây.

Kakashi không chút yếu thế nhìn thẳng nam nhân, mắt đen như kết băng, dung mại rõ ràng ôn hoà ấm áp nhưng lời nói lại vô cùng sắc bén:

- Ta không quen cậu, mời cậu ra khỏi phòng của ta! Ngay lập tức! Nếu không ta sẽ gọi người phụ trách!

Nếu bị người phụ trách đuổi khỏi đây, người này sẽ không bao giờ được bước vào SandD nửa bước.

Tobi dường như nghe thấy chuyện gì đó buồn cười, sắc thái không rõ từ cổ họng phát ra tiếng cười, đôi mắt thậm chí cong cong lên. Hắn tiến sát lại gần, hơi thở nóng bỏng áp sát, đột nhiên, một đôi tay như còng sắt chặt chẽ gô lấy eo Kakashi!

- Này! Cậu làm gì vậy?!

Kakashi giật mình mạnh mẽ giãy dụa sau đó có chút vô thố khi phát hiện ra mình không thể đẩy tên này ra!

Tobi đem mặt dí sát mặt hắn, nếu như không có mặt nạ thì chắc chắn hai người đã hôn lên rồi. Đôi mắt đen vẫn nhìn chằm chằm vào mắt Kakashi, bên trong ngồn ngộn cuồn cuộn ngọn lửa, rồi lại nhộn nhạo như bắt được món đồ chơi ưa thích:

- Kakashi, làm Sub của ta.

Kakashi nghe thế ngay lập tức đen mặt, không chút khách khí giơ tay tát thẳng vào mặt hắn!

Tưởng là gì, hoá ra lại là một tên tơ tưởng muốn dạy dỗ hắn!

Tobi bị tát mặt lệch sang một bên, rồi lại như không xi nhê gì tiếp tục dán lại gần, chờ đợi câu trả lời.

Kakashi cảm thấy lòng bàn tay đau rát, cố gắng hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, vô cùng nghiêm túc nói:

- Ta hiện tại không muốn làm Sub, cảm ơn đã mời, phiền cậu có thể buông ta ra được không?

Là người trưởng thành rồi, đừng làm nhau xấu mặt. Cái trò cưỡng chế gì đó chỉ nằm trong tiểu thuyết thôi có được không. Huống chi hắn tự nhận mình không có khả năng là đối tượng bị cưỡng chế.

Tobi vẫn như không nghe thấy, lặp lại:

- Kakashi, làm Sub của ta.

- Cậu không nghe thấy sao, ta từ chối!

- Kakashi, làm Sub—

- Không!

- Kaka—

- Không là không!

Hai người liên tục vờn nhau hỏi đáp, Tobi có vẻ rất vui với trò chơi này nhưng Kakashi đã tức đến hai mắt bốc lửa lên, rốt cuộc không nhịn được nữa, đầu gối nhắm thẳng bộ phận nào đó của nam nhân huých thẳng lên!

"Bang!"

Hắn không ngờ rằng Tobi một tay có thể dễ dàng ngăn trở đầu gối của hắn. Nam nhân thậm chí còn vui vẻ "hừ" cười một tiếng.

Chó chết!

Cách ân ở đây quá tốt, cho dù bây giờ hắn có gào rách cổ họng cũng không ai nghe thấy!

Trong lúc Kakashi đang suy nghĩ đối sách, Tobi đã ung dung dùng một tay tách đùi hắn ra, chen một chân của mình vào, vô cùng có kỹ xảo dùng đùi của mình cọ sát vào bộ phận nam nhân của hắn.

Nơi ấy vốn bị hắn dùng nước lạnh cưỡng chế bình tĩnh xuống, chưa được thoả mãn cho nên hiện tại bị cọ như thế liền ngay lập tức hân hoan thức dậy, bị Tobi cách hai lớp quần cọ đến tê tê dại dại.

Kakashi nhất thời nhịn không được cong eo phát ra một tiếng thở dốc, hơi rùng mình. Từ bao giờ hắn đã mẫn cảm như vậy?Hay là do dạo này căng thẳng quá?

Một bàn tay của nam nhân sờ lên cổ hắn, ngón tay dài hữu lực không chút cố sức khoanh lấy cổ hắn, bóp lấy, Kakashi giống như mèo bị nắm sau cổ, phát ra tiếng kêu rên anh ách, không dám giãy dụa nữa.

- Kakashi, làm Sub của ta.

Từ lúc bọn họ gặp nhau đến giờ nói với nhau được năm câu thì bốn câu y hệt nhau, Kakashi quả thực bị tên điên này chọc tức đến cười, mặc dù cổ bị bóp lấy, cảm giác thiếu không khí khiến đầu hắn có chút choáng váng, nhưng hắn lại không hề nhượng bộ, đôi mắt ngăm đèn nhìn xuống nam nhân, nghiến răng:

- Không, bao, giờ!

Tóc bạc bên dưới ánh đèn sáng lên lấp lánh, đôi mắt đen nhìn xuống, mặt vì thiếu không khí mà đỏ bừng lên, môi mím chặt, nốt rồi nhỏ bên dưới cũng hơi ửng đỏ, nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh. Cho dù ở trạng thái vô cùng nguy hiểm, Kakashi vẫn có thể bày ra dáng vẻ của thợ săn.

Đẹp, đẹp đến mê người. Thích nhất Kakashi.

Tobi nới lỏng tay, không khí điên cuồng vọt vào thực quản khiến cho Kakashi không khỏi ho lên sặc sụa, hắn gấp gáp thở dốc, nhưng chưa được mười giây cái tay tàn nhẫn kia lại tiếp tục thắt lại.

- A!...a...

Trước mắt hiện lên từng đợt quầng sáng, Kakashi dùng hai tay cố hết sức muốn cạy tay nam nhân ra nhưng không thể, hắn cảm giác mình sắp ngất rồi.

Tên này muốn bóp chết hắn sao?!

Cảm giác được hắn sắp đạt tới giới hạn, Tobi lại nới lỏng tay. Lần này, cả người Kakashi liền mềm nhũn sụp xuống, không hề còn sức phản kháng.

- Ha... ha... ha....

Tobi vớt hắn vào trong ngực, để đầu hắn dựa vào vai mình, Kakashi tựa như thú nhồi bông, mặc hắn bài bố, chỉ có thể gấp gáp thở dốc, ngay cả đồng thử cũng có chút tan rã, tạm thời mất đi khả năng khống chế cơ thể.

Tên này xuống tay thật con mẹ nó tàn nhẫn! Nhưng kỹ thuật cũng rất tốt.

Kakashi đầu óc mơ hồ nghĩ. Bóp cổ này hoàn toàn khác với bóp chết, có tính kỹ thuật cao, vì nếu không cao thì đúng là có thể bị bóp chết thật, Dom thường lấy làm hình phạt phạt Sub chống đối mình, còn có thể dùng để tiến hành cái loại cao trào gọi là "hít thở không thông cao trào". Vấn đề là phải bóp sao cho Sub vừa đau vừa sướng, nếu không nó cũng không được liệt vào danh sách dạy dỗ.

... Hắn khen tên này kỹ thuật tốt vì dù bị bóp như thế nhưng hắn vẫn đang cứng, thậm chí còn hưng phấn đến mức cảm thấy quần lót ướt ướt dính dính.

Không nói khoa trương chứ hắn suýt nữa bị bóp bắn.

Bị nhìn đến cứng rồi bị bóp cổ đến bắn, lần đầu tiên hắn biết mình biến thái đến cỡ này cơ đấy.

Ai là Sub của tên này chắc mỗi ngày đều dục tiên dục tử quá.

Kakashi cảm giác được mình bị ôm lên rồi đặt lên giường, hắn nghe được giọng nam nhân vang ngay bên tai, giọng nói như trở nên hữu hình chui vào tai hắn nhẹ nhàng khuấy động, tê tê dại dại:

- Nếu cậu chưa muốn thì ta không ngại bày ra chút kỹ thuật để thuyết phục cậu. Yên tâm đi, kỹ thuật của ta khá tốt, không chết được.

... Ai muốn ngươi bày ra! Cút dùm!

Tobi ngồi nhàn tản ngồi bên cạnh hắn, bắt đầu thong thả cởi từng nấc cúc của hắn ra, cái áo mi nửa ướt vốn cũng chẳng che được cái gì hết, hiện tại nam nhân chỉ muốn xem rõ hơn chút thôi.

Vạt áo bị ngón tay đẩy sang một bên, da thịt trắng nõn có chút lạnh lẽo, từng thớ cơ rõ ràng xinh đẹp, bàn tay sờ lên còn có thể cảm nhận được cảm giác mềm dẻo.

Rõ ràng là cơ thể tơ tưởng ngày đêm đang ngay trước mắt nhưng nam nhân lại có vẻ rất bình tĩnh, giống như biết chắc người này sẽ thuộc về mình, nhàn nhã trêu đùa con mồi.

Ngón tay chai sần có chút thô ráp lướt trên da cảm giác có chút ngứa, đầu ngón tay ấm áp sờ lên cơ thể vừa dội nước lạnh của hắn chẳng khác gì như đang đốt lửa. Chủ nhân của ngón tay còn vô cùng thuần thục tìm kiếm điểm mẫn cảm trên cơ thể hắn.

Kakashi chắc chắn rằng mình hôm nay không thể thoát khỏi tên điên này.

.... Thôi được rồi, coi như bị chó cắn một phát đi, từ giờ trở đi không bao giờ đến đây nữa là được. Huống chi kỹ thuật tên Tobi này khá tốt, có lẽ sẽ có được một lần trải nghiệm không tồi.

Sau khi suy xét đủ loại khả năng, Kakashi không chút áp lực chọn cúi đầu trước hiện thực. Dù sao hắn cũng không phải Dom thuần tuý.

Kakashi nâng lên cánh tay có chút mềm nhũn của mình vắt lên trán, tóc ẩm ướt khiến hắn không khỏi nhíu hơi nhíu mày, nhìn lên nam nhân, đánh giá cái mặt nạ có chút dữ tợn của Tobi, lấy một tay khác mò lên mơn trớn bề ngoài trơn nhẵn của mặt nạ, có chút khàn khàn nói:

- Được thôi, nếu cậu có thể bỏ chiếc mặt nạ này ra và khiến cho ta vừa lòng, ta cũng không ngại cùng cậu chơi chơi một đoạn thời gian.

Đương nhiên là mơ đi, còn "chơi chơi một đoạn thời gian", một lần là quá đủ rồi, nhân tiện xem mặt cái người dám hố hắn ngày hôm nay trông như thế nào.

Để tiện trả thù.

Ánh mắt nam nhân sau mặt nạ nhìn chằm chằm vào mặt hắn rồi như phát hiện ra cái gì thú vị khẽ nheo mắt lại:

- Được thôi, ta rất vui lòng.

Nói rồi nam nhân nắm lấy tay hắn, bắt ngón tay hắn chen vào phần dưới mặt nạ rồi chậm rãi theo đó đẩy lên.

Khi gương mặt kia được loả lồ dưới ánh sáng, Kakashi không khỏi ngẩn người.

Nói thế nào nhỉ, đó là một khuôn mặt xa lạ nhưng nó đẹp, vô cùng anh tuấn, chọc trúng gu của hắn một cách bất ngờ, thậm chí nếu đặt ở một hoàn cảnh khác hắn sẽ rất vui lòng cùng chủ nhân khuôn mặt này tiến hành một bữa tối ánh nến ngọt ngào, hoặc có lẽ còn suy xét tiến xa hơn.

Nhưng nó lại mọc trên người tên điên này, a, thật đáng tiếc.

Tobi cúi xuống, lần này không còn mặt nạ cản trở, cái khuôn mặt anh tuấn kia cấp tốc phóng đại trước mắt hắn, hơi thở nóng bóng giao hoà, Kakashi thề là trong chớp mắt ấy, hắn rung động.

- Trò chơi bắt đầu.

...............

Kakashi ngồi quỳ trên mặt đất ngước mắt nhìn nam nhân, lần đầu tiên nhìn người khác ở góc độ này khiến cho hắn cảm thấy cực độ không tự nhiên, ngay cả đầu gối cũng đau đớn như kim chích. Trên người hắn chỉ còn khoác một chiếc áo sơ mi ướt đẫm, vạt áo rộng mở, quần tây bên dưới không cánh mà bay, ban nãy hắn đã bị ra lệnh cởi nó ra, nga cả quần lót cũng không được để lại.

Tobi vắt chân ngồi trên ghế, mũi giày da bóng loáng nâng cằm của Kakashi lên, lâu lâu lại có như không nghiền nghiền yết hầu của hắn.

Nam nhân hứng thú bừng bừng đánh giá mặt tường treo đầy roi da kia, trên tay còn cầm sẵn hai cái, ngó lên ngó xuống như không biết nên lấy hay bỏ cái nào, cuối cùng dường như rất tốt tính quay đầu hỏi Sub tạm thời của mình:

- Kakashi hay dùng cái nào?

Kakashi nhất thời nghẹn lời, mấy cái roi trên tường đều là các loại cấp cao, Sub tay mơ như hắn mà bị chúng nó quất khả năng sẽ đau đến ngất, cho nên quyết định chọn một cái ôn hoà nhất:

- ...Nô hay dùng cái màu nâu góc trái trên cùng, thưa... chủ nhân.

Tobi chỉ liếc hắn một cái, tay không chút do dự lấy xuống một cây roi đen, giọng nói trầm trầm nhàn nhạt nói:

- Nói dối chủ nhân, vì lần đầu nên chỉ phạt thêm hai mươi roi, tổng là năm mươi roi.

Kakashi xanh mặt, cái roi kia đúng là cái roi hắn thích nhất, quất người tiếng vang thanh thuý, hơn nữa rất dài, có thể liếm qua tất cả các điểm mẫn cảm của Sub, nhưng nếu kỹ thuật không tốt thì có thể đem người quất đến máu me đầm đìa, đau đến chết ngất.

Chết tiệt, hắn quên mất mình hay dùng cây roi này lên biểu diễn!

Bây giờ chỉ có thể cầu mong kỹ thuật dùng roi của tên này tốt một chút, hắn còn chưa muốn chết.

Tobi coi như nhìn không thấy vẻ mặt tái xanh của hắn, nhìn tư thế quỳ không mấy tiêu chuẩn của hắn:

- Hai chân mở rộng ra, thẳng lưng, ưỡn ngực, ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn ta.

Kakashi hai bên thính tai đỏ lử hơi cau mày điều chỉnh theo mệnh lệnh của hắn, đem toàn bộ nhược điểm phơi bày dưới ánh mắt của Tobi.

Đừng nhìn ta như thế, tên điên chết tiệt!

Cảm giác ánh mắt nóng bỏng quen thuộc lại quay về, thân hình Kakashi khẽ rùng mình, cơ đùi có chút run rẩy, bộ phận nam tính kia chậm rãi ngẩng đầu lên.

- Ha! Nhìn xem, vật nhỏ này của Kakashi mới đáng yêu làm sao, ít nhất nó thành thực hơn cái miệng dối trá bên trên.

Lời nói của nam nhân càng khiến Kakashi vừa tức vừa xấu hổ đến mức muốn độn thổ, vật, vật nhỏ?! Cái đó của hắn còn vượt mức trung bình được không?!

- Đếm số roi, đếm sai tính lại từ đầu.

Chưa đợi hắn phản ứng lại, roi đầu tiên đã kẹp gió quất xuống!

"Vút!" "Bang!"

Một vết roi đỏ chói thẳng tắp dọc theo khe cơ ngực của hắn liếm đến gần rốn mới dừng lại.

... Đau, đau đến mức tưởng như cơ thể theo vết roi bị chia làm hai, trong nháy mắt, đầu óc Kakashi trống rỗng, hắn theo bản năng muốn đứng lên nhưng rồi ngay lập tức phản ứng lại, run rẩy hô lên.

- A! Ha... ha... M—Một! ...Cảm, ơn chủ nhân!

Hắn dường như nghe thấy Tobi nói một tiếng "tốt lắm", roi dài lại vung lên, "bang!" quất xuống!

- Ô! H-hai! Cảm... ơn chủ nhân!

"Bang!"

- A ha! ...Ba! Cảm... ơn.. chủ nhân!

"Bang!"

- Đau a! ....B,Bốn! Cảm, ơn chủ nhân!

Tiếng roi liên tiếp vang lên, tiếng roi Kakashi ưa thích nhất giờ lại thành thứ tra tấn hắn, phần ngực bụng của hắn tràn đầy vết roi ngang dọc, tuy đan xem dữ tợn nhưng dưới kỹ thuật của Tobi, không có chút máu nào rỉ ra.

Đau đớn đến khó nhịn nhưng rồi lại có chút cảm giác khác lạ, vết roi càng ngày càng trở nên nóng rát và ngứa ngáy, rõ ràng rất đau nhưng lại muốn roi tiếp theo nhanh quất xuống, tan đi cơn ngứa.

Đau nhưng không muốn ngừng, đây là biểu hiện tốt nhất cho việc Dom có kỹ thuật dùng roi tốt.

Đến roi thứ hai mươi lăm, Tobi đột nhiên cười cười, xoay xoay cổ tay rồi giơ cao tay lên, lưu loát vung xuống, roi như một con mãng xà vặn vẹo phóng về hướng Kakashi, "báng!" Một tiếng, phần đuôi dài mạnh mẽ quét ngang ngực hắn, đè lên đầu v* vẽ thành một đường thẳng tắp.

- Ô a!

Kakashi trừng lớn mắt, cơ thể đã trước một bước hơi ngửa ra sau, nhưng vì thời gian quỳ quá dài nên mất cân bằng chật vật ngã ngửa ra sau. Hắn còn chưa kịp đếm, thậm chí là chưa kịp bò dậy, roi tiếp theo đã đến!

"Bang!"

- A! Đau!

Vết roi sau hoàn toàn đè lên vết roi trước, trùng khít đến không thể phân biệt!

Kakashi cũng mặc kệ nó trùng hay nó không trùng, hắn chỉ cảm thấy hai điểm mẫn cảm trước ngực đang bị tra tấn vô cùng tàn nhẫn, đau đớn đến mức trước mắt hắn đen đi, nước mắt cũng theo hốc mắt tràn ra.

... Đau quá! Mẹ kiếp!

"Bang!" "Bang!" "Bang!"

Kakashi đã hoàn toàn từ bỏ việc đếm, chỉ có thể khàn khàn phát ra tiếng kêu rên, Tobi cũng không để tâm đến việc đấy nữa, mọi sự chú ý đều tập trung vào thân thể của Sub.

Roi ở trong tay nam nhân như thành tinh, sinh động đến không giống vật chết, nó không ngừng liếm láp thân thể thon dài sinh đẹp, đanh đá chua ngoa khống chế mức đau đớn không đủ để Kakashi đau đến ngất đi nhưng lại đủ để hắn đau muốn chết.

Nó không giống roi tán tỉnh ban nãy, nó là roi trách phạt.

Không biết qua bao lâu, Kakashi gần như chết lặng, hắn không còn cảm thấy đau nữa, mỗi một roi quất xuống chỉ có thể phát ra tiếng nức nở khàn khàn, đến khi hắn cảm giác như mình sắp không chịu được nữa thì roi bỗng ngừng lại.

.... Kết thúc rồi sao?

Kakashi mệt mỏi nghiêng đầu, ánh sáng trên trần nhà sáng đến quáng mắt, hắn ướt đẫm, rách nát như một con thú bông. Khi hắn chống tay chuấn bị ngồi dậy, một roi bỗng dưng quét đến!

"Bang!"

-...A!

Kakashi trừng lớn mắt nhìn xuống, một vết roi không nghiêng không lệch quét từ "cửa sau" của hắn lên đáy chậu, vắt dọc qua túi túi, thẳng tắt từ cán gậy vắt đến phần nấm đầu!

Thân gậy khẽ giật giật dưới ánh mắt của cả hắn và nam nhân, rồi đột nhiên như đến giờ mới phản ứng lại, ào ạt phun ra dịch trắng!

Hắn... bị quất bắn...??!

- A! Ha, không được, kích thích quá, chủ nhân! Tobi! Dừng lại!!

Một bàn tay đột nhiên nắm lấy vật vẫn đang tiết kia, mạnh mec loát từ dưới lên, Kakashi theo động tác của hắn suýt nhảy dựng lên, lấy tay muốn đẩy nam nhân ra!

Tobi cũng mặc kệ hắn phản kháng, một tay nhanh chóng mạnh mẽ di chuyển lên xuống, một tay dùng lòng bàn tay đè ép xoa nắn phần nấm đầu, mặc kệ dịch trắng dọc theo cẳng tay chảy xuống!

Đang trong quá trình bắn mà bị mạnh mẽ ép tinh khiến mang lại cảm giác vô cùng kinh khủng. Nó quá mức kích thích, kích thích đến mức Kakashi tưởng chừng cái thứ kia của mình sẽ cứ thế nổ tung mất, kèm theo đó là mãnh liệt chua xót và đau đớn.

Cực đau và cực sướng trộn lẫn khiến cho Kakashi nhịn không được lắc đầu, eo hắn điên cuồng run rẩy, nước mắt như vòi hỏng van liên tục ứa ra. Hắn dúi đầu vào hõm vai nam nhân, tay hắn đem áo vest của nam nhân túm đến nhăn nhó. Hắn biết giờ phút này mình nên cầu xin ai:

- Chủ nhân! A ha! Dừng lại, nô cầu ngài! Dừng lại đi! Chịu không nổi, thật sự chịu không nổi! Nô chịu không nổi mà!

Hắn muốn chạy trốn, nhưng bây giờ là không dám! Hắn quả thực bị trận roi vừa rồi đánh sợ.

Bước đầu tiên, lập uy, đã hoàn thành.

Tobi làm ngơ, vẫn tiếp tục động tác trên tay cho đến khi gậy nhỏ trong tay hộc ra thêm một lần nữa mới vừa lòng thu tay lại, buông tha cho cái thứ bị hắn dằn vặt đến sắp trầy da kia.

- Liếm sạch.

...... còn nữa.....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play